Lúc cô tỉnh lại trời cũng đã tối , ba cô ngồi bên cạnh lo lắng khôn nguôi .
Thiên Mộc cố gắng ngồi dậy rờ vào bụng mình hỏi ,
- " Ba ơi...con của con...nó "
Mạc Gia Hưng nhìn thấy cô đã tỉnh liền đứng dậy đỡ cô ,
- " Vẫn may là được đưa đến kịp... nên nó không sao !"
Cô nghe vậy liền thở vào nhẹ nhõm nhìn xung quanh hỏi ,
- " Mẹ và Tiểu Vy đâu rồi ba !"
Ba cô nhìn cô nói ,-" Mẹ con về nhà nấu cháo để đưa đến tẩm bổ cho con rồi ...chắc là sắp đến rồi...con Tiểu Vy vì đã về nhà nghĩ ngơi rồi con !"
Mạc Thiên Mộc nghe vậy liền thở vào nhẹ nhõm .
Nhưng ông ấy không hỏi gì hay nói gì !
Mạc Thiên Mộc xoa đều bụng mình rồi nhìn lên ông hỏi ,
- " Ba ...nếu con của con không có ba thì sao ba !"
Gia Hưng xoa đầu cô ánh mắt dịu dàng,
- " Không sao ! Nó còn ông bà ngoại mà con !"
Hức... hức... hức
Thiên Mộc oà vào lòng ông khóc nức nở ,
- " Nhưng con không thể... hức...bỏ anh ấy được..."
Gia Hưng ôm cô vào lòng nước mắt không ngừng chảy xuống,
- " Con à...nên bỏ đi..."
Thiên Mộc không kìm được chỉ biết khóc to hơn đến khi tràn vào giấc ngủ .
Mạc Gia Hưng đặt cô xuống giường không biết được mà khóc nức lên từng tiếng.
- " Con lo cho con của con ...vậy con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chu-la-dieu-thoi-gian-no-em/2560839/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.