Chương trước
Chương sau
Thánh nữ sống một mình ra sao? Đau xé ruột gan cuối cùng vẫn phảinhận trái đắng hồng trần, yêu không bằng không yêu, không có bắt đầungọt ngào, cũng không có kết thúc đau khổ, nói cuộc sống không phảikhông có tình yêu, không có tình yêu cuộc sống thành vô vị, mà thế giannam nữ lại cách bao xa……*
(*Chỗ này còn một đoạn ngắn nhưng vì bị chèn link nên không nhìn rõ, mọi người thông cảm.)
*****
Tư Ngọc Hân mở to mắt, mặt không chút cảm xúc nhìn hai người phụ nữtrước mắt, tuy rằng nàng bây giờ còn rất nhỏ, mới vừa sinh ra, nhưngnàng còn nhớ rõ, nhớ rõ tên của mình, nhớ rõ ký ức, có người mẹ thôngminh dịu dàng, người ba đa tình vô dụng, ông ngoại luôn cười ha hả,chồng của nàng, đẹp trai nhưng độc ác đến buồn nôn… Thế nhưng hai ngườiphụ nữ xa lạ trước mắt đã trở thành người thân kiếp này của nàng. Đúngvậy, kiếp này… Kiếp trước của nàng đã trôi theo sương khói, gió cuốn mây tan.
Kiếp trước Tư Ngọc Hân không sinh ra trong gia đình bình thường, nàng vừa sinh ra, quyền thế, giàu sang đều có đủ, tuổi thơ của nàng, cha mẹhiền, ông ngoại quyền cao chức trọng đều yêu thương vô cùng, nàng chínhlà công chúa trong lâu đài, vô ưu vô lo, cuộc sống trước mười tuổi củanàng khi đó ai cũng đều ao ước.
Mẹ nàng dịu dàng hiền hậu, xinh đẹp lại cao quý, bà xuất thân quyềnquý lại có tài, nghe ông ngoại nói hơn hai mươi năm trước mẹ nàng đã gây dựng được công ty riêng của mình, tuy không làm việc trong chính phủnhưng cũng có danh tiếng trong thương giới, mẹ nàng là một người phụ nữthông minh tài giỏi.
Trong rất nhiều người ngấp nghé, mẹ kiên trì giữ quan điểm của mình,chọn ba là một người xuất thân mồ côi làm chồng, sinh ra Ngọc Hân, cuộcsống rất hạnh phúc. Ba nàng, có cha vợ và vợ đỡ đầu tiến vào thươnggiới, mẹ giao công ty cho ba, ở nhà làm mẹ hiền vợ thảo, ba nàng cũngbắt đầu đại bàng giương cánh. Ba vốn có tài, chỉ một thời gian ngắnthành công gặt hái được còn nhiều hơn cả mẹ, tuy rằng không thể có đượcnếu không có sự hỗ trợ từ mẹ và ông ngoại.
Cuộc sống như vậy đẹp hoàn mỹ như một giấc mơ, Ngọc Hân vẫn cho rằngnàng thật hạnh phúc, cho đến khi ông ngoại mất đi, tất cả bắt đầu thayđổi. Sau khi ông mất không lâu, cũng là lúc nàng hiểu chuyện được mộtchút, nàng nhớ rõ, người ba ôn hoà trước đây bắt đầu to tiếng với mẹ, có khi mấy ngày không nhìn thấy ông đâu, nàng nói với mẹ rằng nhớ ba.
Mẹ nàng vẫn luôn cười dịu dàng, nhưng trong mắt hiện lên vẻ u sầu, cứ qua thời gian như vậy, khi Ngọc Hân được mười tuổi, mẹ nàng bắt đầu gầy gò suy nhược dần, ba nàng luôn nói rằng công ty bận rộn, không rảnh vềnhà, nàng đến trường, học tập, thi thố, đoạt giải, vẫn mãi chỉ một mìnhmẹ quan tâm đến.
Nàng dần nghĩ đến, người ba đó không giống như cha mẹ các học sinhkhác, giống như một người hình bóng trở nên mờ ảo. Nàng không biết rằngmẹ biết rõ tất cả, nhưng tại sao không nói gì? Không làm gì cả, mẹ chờđiều gì? Hôm đó nàng vẫn như thường ngày, định gọi mẹ đi cùng ra quánĐại dương, nhưng từ trên lầu nhìn thấy ba đặt đơn ly hôn trước mặt mẹ,nói muốn ly hôn, mẹ vậy mà lại nở nụ cười. Ngọc Hân khi đó đã hơn mườituổi, nàng hiểu ly hôn nghĩa là gì.
Người mẹ gầy gò của nàng bảo hộ lý giúp bà mở két sắt, lấy bên trongra một tập tư liệu, bảo hộ lý đọc cho ba nghe. Lúc đó nàng mới biết, thì ra ba không phải chỉ có một mình nàng là con, thì ra đứa con khác lớnnhất của ba chỉ kém nàng hai tuổi, thì ra con của ba không chỉ là mẹsinh ra, thì ra ba là người trong tư liệu đó, nuôi nhân tình bên ngoài,mà lại không chỉ một người.
Nàng khi đó còn nhỏ, không phải hiểu hết mọi chuyện, chỉ biết là baphản bội mẹ, mà mẹ cũng đã sớm biết, nhưng để mặc coi như không cóchuyện gì, cho đến khi ba muốn ly hôn, mẹ mới đưa tư liệu ra, đọc cho ba nghe, nhiều từ ngữ nàng nghe không hiểu, chỉ nhớ sắc mặt ba thay đổiliên tục.
“Anh quên rằng trước khi thành chồng tôi thì vẫn chỉ là một người làm công cho tôi thôi, khi anh vào công ty khiến tôi chú ý, những việc làmcủa anh trước đó, tình trạng sức khỏe, thông tin, tâm lý… đều được điềutra, tôi biết rõ. Tôi chọn anh làm chồng không phải vì anh là người tốt, không phải vì anh theo đuổi khiến tôi động tâm, mà bởi vì anh có dãtâm, anh có thân thể vô cùng khỏe mạnh, như vậy có thể giúp tôi sinh ramột đứa con khỏe mạnh, có thể quản lý công ty để tôi toàn lực tập trung giáo dục nên người thừa kế của gia đình. Vốn anh không nói tôi cũngmuốn vờ như không biết gì, anh lại thực sự nghĩ rằng tôi không làm gìđược anh, mọi người tin tưởng anh sao? Cho rằng mình thực sự nắm quyềncủa công ty, thực ấu trĩ đến buồn cười.” Mẹ nhìn ba, khinh thường nói.
Sau đó ba đầu đầy mồ hôi gọi điện thoại, gọi mấy cuộc liền, rồi nhưtê liệt gục xuống đất, quỳ gối cầu xin mẹ bỏ qua cho ông lần này, trôngrất thê thảm, nói rằng mình nhẹ dạ, cầu xin bà tha thứ. Mẹ vẫn như cũ,cười dịu dàng cao quý, bà không châm chọc, không khiêu khích, không tứcgiận mắng mỏ, chỉ lẳng lặng sai kế toán tính những tài sản ba mấy nămlàm việc của ba, kết toán tiền lương hậu hĩnh giống như đối với côngnhân. Ba cầm đơn ly hôn chán nản rời khỏi nhà.
Cho đến khi nàng lớn lên, lúc này bệnh mẹ đã rất nặng, bà cho nànghay, nhà họ Tư có một loại bệnh di truyền, thường sẽ không sống đượclâu, mà mẹ là con gái một của nhà họ Tư, tình trạng sức khỏe còn nghiêmtrọng hơn, bị di truyền đúng gen lặn đó, nhưng nhà họ Tư không thể bịtuyệt hậu, cũng không thể chấp nhận cầu hôn của các nhà giàu khác, nếukhông có ông ngoại, Tư gia sau này chỉ có thể bị chiếm đoạt.
Sở dĩ mẹ chú ý đến ba một cô nhi xuất thân không rõ ràng là vì sựkhỏe mạnh của ba, bà muốn sinh ra một đứa con khỏe mạnh, ba có tiền haykhông không quan trọng, chỉ cần không phải bại gia tử, chỉ cần có chútnăng lực, có mẹ và ông ngoại giúp là có thể chống đỡ cho ba, mẹ nói rằng vốn mẹ định cùng sống ba cả đời.
Không ngờ khi ba có tiền rồi, rượu chè thì thôi, lại học người tachơi đùa cái gì mà tình yêu đích thực, cảm tình linh tinh, ông ta thường nói với bạn bè mình (cũng là cơ sở ngầm của mẹ) rằng ở rể Tư gia là bất đắc dĩ, người này người kia mới là tình yêu đích thực… Tình yêu đíchthực của ba thì có rất nhiều, mới bắt đầu thì ở quán bar tạo quan hệ xãhội thuần khiết, sau lại sinh viên cũng bắt, cô giáo cũng cặp, khắp nơiđều là hậu trạch.
Mẹ nói, báo cáo có bao nhiêu bà cũng không nhớ rõ nữa, chỉ trách mình thân thể không tốt, từ nhỏ đã không thể kích động, cuộc sống của bàcũng đều theo kế hoạch, theo quy luật, tình cảm nhiệt tình sôi nổi không đáng tin, bà cũng không chơi nổi, chỉ cố kéo dài cuộc sống của mình,mặc kệ ba có làm gì, mẹ vẫn sẽ không thay đổi.
Ngọc Hân mãi mãi nhớ kỹ lời mẹ trước lúc lâm chung, mẹ nói, người nhà họ Tư vĩnh viễn không nên động chân tình, cho dù hiện tại thân thể khỏe mạnh nhưng không biết ngày nào bệnh sẽ phát tác, cho dù lúc bình thường thân thể vẫn khỏe mạnh nhưng gen lặn đôi khi sẽ biểu hiện ra ngoài, lời này nàng còn nhớ rõ, lại bị tình yêu mê hoặc mà quên mất.
Cho đến khi chồng nàng mang theo người đàn bà cùng đứa con của họđến, bảo người đàn bà kia quỳ gối trước mặt muốn có được sự tha thứ củanàng, rồi quang minh chính đại vào nhà nàng ở. Nàng còn nhớ rõ ngườichồng nàng vẫn tin tưởng hết mực nói với nàng: “Ngọc Hân, em luôn làngười tốt, Tiểu Thu là một người đáng thương, em sẽ không làm khó cô ấy, cô ấy thực sự không tham lam điều gì, lại càng không cần danh phận, nếu không phải vì con cô ấy sẽ không đến để chịu khổ. Cô ấy vì bất đắc dĩthôi, Ngọc Hân, em yên tâm, danh phận dâu nhà họ Lý vẫn là của em, bềngoài hãy nói rằng Tiểu Thu là Phương muội muội họ hàng xa của em nhé.”
“Đúng vậy, chị à, em đối với anh Lý và chị không có yêu cầu gì, chỉlà khi em gặp lúc khó khăn nhất, Lý đại ca đã giúp đỡ em, khiến em không kìm lòng được, không có cách nào. Em chưa bao giờ muốn tổn hại đến chị, chỉ vì em quá yêu anh ấy. Chị cao quý lương thiện như vậy, nhân hậu như vậy, cầu xin chị để em được ở bên anh Lý, chỉ một nơi đặt chân thôi,giống như cỏ dại, con chó con mèo là tốt rồi, Tiểu Hào không thể khôngcó cha.”
Có hình tượng ba rành rành trước mắt, nàng đối với đàn ông đều giữkhoảng cách, cho dù có để lại truyền thừa cho Tư gia nàng tự dặn mìnhmình không thể thật lòng, nàng sợ tìm một người không có năng lực kinhtế như ba sẽ không giữ mình được, nàng không muốn con mình có anh emcùng cha khác mẹ, cũng không tìm nhà quá quyền thế, như vậy Tư gia chỉcó thể bị người ta cướp mất.
Sau nàng chọn con trai thứ hai nhà họ Lý, nhà có quan hệ chặt chẽ với sự nghiệp của Tư gia, ai cũng đều nói Lý nhị công tử là người ấm áp,tốt bụng, rộng rãi, nhiệt tình, có lòng thương người, không giả tạo, cótrách nhiệm, cho nên khi gả cho hắn, nàng còn nghĩ nàng có thể được hạnh phúc hơn mẹ. Sau khi kết hôn, chồng nàng quả thực giống như mọi ngườinói, ấm áp, rộng rãi, dịu dàng, săn sóc… Ưu điểm đếm không hết, nàngsống quá hạnh phúc, quá hài lòng, cuối cùng quên mất lời mẹ dặn, tin lời chồng nói ngon nói ngọt, đem sự nghiệp đều giao cho hắn, toàn tâm toàn ý ở nhà làm vợ hiền.
Không ngờ có ngày nàng lại gặp phải cảnh này. Nàng so ra còn đángthương hơn cả mẹ, chí ít ba không dám dẫn mấy nhân tình về kể lể tìnhyêu đích thực. Ngọc Hân nhìn hai người phụ nữ đang ôm nàng, nhớ lại kýức trước khi chết đi, không ngờ nàng lại có ngày bị làm cho giận dữ đếnnỗi gen lặn di truyền phát tác.
Qua một kiếp sống, nàng biết mình sinh ra ở cổ đại, nàng có tên mớilà Nhã Nhi, mặc dù mẫu thân và bà ngoại nàng có chút là lạ, rõ ràng cóbản lĩnh mà không dùng, trái lại trốn tránh khắp nơi, lúc nào cũng dichuyển, đổi chỗ ở, đương nhiên người cha thân sinh ra nàng nàng cũngchưa từng gặp qua.
Nàng dần lớn lên, dần nhận ra mình đang ở một thế giới võ hiệp nổitiếng, Ỷ Thiên Đồ Long Ký, còn nhớ rõ kiếp trước nàng và mẹ từng xem qua phim truyền hình của truyện này, mà người mẹ hiện tại và bà ngoại củanàng chính là nhân vật trong đó, Tiểu Chiêu hẳn phải làm Thánh nữ và Kim Hoa bà bà lại là thân nhân kiếp này của nàng, chỉ là kết cục ở thế giới này không giống chút nào như nàng từng biết, sự tình diễn biến đều thay đổi, bởi vì nàng sinh ra quá muộn, các biến hóa thay đổi không đượcchứng kiến tận mắt. Nhưng khi lưu lạc giang hồ có nghe đồn, biết câuchuyện thay đổi là ở Hồ Điệp cốc, Kỷ Hiểu Phù không chết, Ân Lê Đìnhcũng lấy người khác. Nàng không rõ lắm, thời đại này không có vẻ như cógì bất thường, cũng không có vẻ như có người hay nhân vật hiện đại cùngthế giới của nàng xuất hiện, dường như khi nàng chưa đến, thế giới đó đã tự thay đổi, mọi sự biến đổi đều rất tự nhiên.
Nghe mẫu thân nói, Diệt Tuyệt sư thái vẫn vậy, Chu Chỉ Nhược vẫn thế, tuy rằng tính tình giống như trong truyện đã viết, nhưng cũng có đôichút khác, kỳ lạ chính là người có hôn ước với Trương Vô Kỵ biến thànhÂn Ly, bất quá mọi chuyện đã xảy ra, nghĩ thêm cũng không có tác dụnggì, nàng chỉ lấy làm lạ là Tiểu Chiêu không làm Thánh nữ, trái lại thếnào mà lại sinh ra nàng.
Sau mấy lần nghe trộm, nàng mới biết thân thế của mình chính là concủa Trương Vô Kỵ và Tiểu Chiêu, mà kẻ vẫn truy đuổi bọn họ chạy khắp nơi nay đây mai đó chính là Triệu Mẫn cùng với nhân mã Minh giáo Ba Tư.Ngọc Hân, giờ đã là Nhã Nhi nở nụ cười, có nhân tức có quả! Người mẹkiếp này của nàng thật khờ, làm Thánh nữ có quyền cao chức trọng lạidanh chính ngôn thuận mà sống, chỉ phải không được lấy chồng mà khônglàm, trái lại hết lần này đến lần khác chịu khổ chịu sở chỉ vì một namnhân nhu nhược gặp ai cũng động tâm, thật không đáng.
Minh giáo Ba Tư chỉ vì muốn đưa Thánh nữ về mà có thể điều ra chiếnthuyền lớn như vậy, lại mấy trăm nhân mã võ công cao cường, thế lực mạnh như vậy, còn có tuyệt thế võ công của nam nhân kia để lại, mẫu thânkiếp này của nàng thật không thông minh, Nhã Nhi suy nghĩ. Khi đã biếtchân tướng mọi việc, nàng bắt đầu để lại manh mối ở những nơi trốntránh, nhân mã Ba Tư cũng từng bước tiến đến gần hơn.
Nhưng khi khuyên mẫu thân viết ra tâm pháp Càn Khôn Đại Na Di chonàng để nàng thừa kế chức vị Thánh nữ, mẫu thân và bà ngoại lại khôngđồng ý, cho đến khi nhân mà đã đuổi đến quá gần mới bất đắc dĩ thỏahiệp, mẫu thân lại không biết rằng… những việc này đều là nàng đặt ra,lấy chồng nàng không cần, tình yêu nàng đã sớm hiểu rõ, chẳng qua yêuthích thì nhìn được vào mắt, khi chán ghét thì ác đến tận xương mà thôi.
Khi nàng dùng tiếng Ba Tư tiếp nhận ngôi vị Thánh nữ, nhận quỳ lạycủa mọi người, kế hoạch sớm chuẩn bị cũng bắt đầu thực hiện, trước đâynàng muốn làm mà không có cách nào thực hiện, hiện giờ rốt cuộc cũng cóngười để sai bảo. Mặc kệ như thế nào, hiện tại Tiểu Chiêu là mẹ nàng,con gái vì mẹ đòi lại công bằng là việc phải làm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.