Từ khi biết Thất thúc ở ngay bên cạnh, tâm lí bối rối hỗn độn của tacũng đã trở về yên ổn, cũng không suy nghĩ linh tinh nữa, mỗi ngày cốbức ra một chút Thập Hương Nhuyễn Cân Tán trong cơ thể, thời gian cònlại nhàn tản nói chuyện cùng Thất thúc. Ta muốn đem khẩu quyết Bất lãoTrường xuân công cho Thất thúc nghe nhưng hắn không đồng ý, nói rằng môn phái nào cũng có cấm kỵ, Võ Đang có thể được đến như hiện giờ cũng đãlà phúc phần trời cho, về võ công, vẫn là chờ sau này truyền lại chotruyền nhân phái Tiêu Dao, hoặc giả như một ngày ta muốn xây dựng lạiTiêu Dao môn thì giữ lại làm căn cơ cho môn phái.
Thất thúc là người chính trực quang minh, lời đã nói ra thì sẽ khôngthu hồi. Cho dù kháng đạt như Trương Tam Phong cũng có quan niệm mônphái phân biệt, bọn họ tuyệt đối không nguyện ý lấy tổng cương võ họcTiêu Dao phái từ tay một cô gái nhỏ như ta, cho nên ta cũng không miễncưỡng, chỉ thường đem những chỗ khó hiểu trong Bất lão Trường Xuân côngvà Cửu Âm Chân Kinh ra thỉnh giáo Thất thúc.
Mạc Thanh Cốc không hổ là học trò của đại tông sư võ học đạo gia, rất nhiều những chỗ khó hiểu hắn chỉ cần một lời có thể chỉ ra, ta hiểu sai chỗ nào cũng nhờ hắn chỉ điểm, Bất lão Trường Xuân công và Cửu Âm chânkinh, hai bộ võ học đạo gia cao cấp nhất ở trong tay ta thật sự là mênhmông bác đại, qua chỉ dạy của Thất thúc ta mới hiểu, năm năm cố công tập luyện này cũng chỉ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chu-chi-nhuoc/1620922/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.