Ôn Hương nghe thấy âm thanh của Ôn Nhan, nàng nhanh chóng lau nước mắt đứng dậy từ trong ngực của Ôn Lạc.
Ôn Lạc cũng mang theo nụ cười xa cách, ông ta ngẩng đầu lên nhìn Ôn Nhan đang hành lễ với ông ta.
“Nhan Nhi cũng đến đó à?”
Giọng điệu của ông ta trông có vẻ rất kinh ngạc, nói xong lại ý thức giống như là không thích hợp.
Trong lòng của Ôn Nhan thì lại hận đến nghiến răng, nhưng mà cũng không có cách nào hết.
“Nữ nhi nhớ phụ vương, cho nên đến đây thỉnh an phụ vương, ngày hôm nay là sinh nhật của tỷ tỷ, nữ nhi nghĩ chắc chắn có phụ vương ở đây, không ngờ đến sau khi con đi thỉnh an tổ mẫu xong, ngược lại đã chậm trễ một chút rồi. Tỷ tỷ đã đến đây lâu chưa?”
Nói lời này hay lắm, nói gần nói xa còn mang theo chút oán trách đối với Ôn Lạc, bình thường nữ nhi nàng ta đây đều không thể gặp ông ta, còn phải chờ đến sinh nhật của Ôn Hương mới có cơ hội này. Mặt khác, nói cách khác Ôn Hương không tuân theo quy củ, không có đến thỉnh an lão vương phi.
Ôn Hương quệt quệt khóe môi, không thèm để ý nàng ta.
Ôn Lạc cũng không để ý, dù sao thì ở trong lòng của Ôn Lạc có lẽ lão vương phi vĩnh viễn cũng chỉ là một thiếp mà thôi, sao có thể bình thường như mẫu thân của ông ta?
Về phần Ôn Hương, Ôn Lạc cũng mang theo thái độ cưng chiều, nàng muốn đi thì đi, không muốn đi thì thôi, ông ta cũng sẽ không nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-choi-chet-hoang-trieu/752306/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.