Nói đến điều này, Hoa vương gia cảm thấy có chút tức giận, ông ta rất muốn biết rốt cuộc con gái của mình sống có tốt, nhưng từ trước đến nay con gái đều không nói với ông ta bất cứ chuyện gì.
“Haha, phụ vương, đều là một chút chuyện nhỏ, con gái không muốn nói với người, chỉ là thực sự không có chuyện gì cần phải nói!”
Cô cười càng vui vẻ, dường như không bị ảnh hưởng bởi cách nói chuyện kỳ quái này.
“Phụ vương, sao người lại đột nhiên đến đây, cũng không nghe thấy tin tức phụ vương tiến phủ?” Ôn Hương cười haha, kéo y phục của Hoa vương gia, làm nũng.
“Người của phụ vương vẫn đang ở ngoại thành, Hồ Xuyên bá bá của con viết thư cho phụ vương, phụ vương cảm thấy không yên tâm, vì vậy muốn vào thành trước trở về thăm con…”
“Đúng rồi, phụ vương, người về Tứ Thành là hoàng đế bá bá gọi người về sao?”
Ôn Hương gọi hoàng thượng là hoàng đế bá bá, cũng vì mối quan hệ của hoàng thượng và Ôn Lạc vô cùng tốt, tốt đến mức giống như huynh đệ ruột thịt.
Ôn Lạc cảm thấy có chút kỳ quái nhìn Ôn Hương.
“Không phải ở trong thư phụ vương nói với con rồi sao, bây giờ không có chuyện gì, cộng thêm quà trâm cài tóc của con sắp đến, phụ vương có thể không quay về sao?”
Dáng vẻ của Ôn Lạc kiểu như tại sao tự nhiên lại nói chuyện này.
Vẻ mặt Ôn Hương đột nhiên thay đổi.
Cô nói mà, tại sao gần đây đều không nhận được thư của phụ vương, tại sao lão vương phi lại đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-choi-chet-hoang-trieu/752294/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.