Sau đó, vì Hứa Đình Sinh mạnh miệng nói muốn thi vào tốp 20, nên bị mọi người chú ý. Lúc này thành tích toán học chỉ có 62 điểm của anh đã bị truyền ra ngoài với tốc độ điên cuồng, từ cao trung ban 10 đến 4 ban khoa văn, đến toàn bộ các lớp cao trung, và đến hơn phân nửa trường học.
Bài thi điểm tổng là 150, nhưng toán học chỉ đạt 62 điểm.
"Cậu ta nói gì? Phải thi vào top 20?"
Thế là nghị luận, chế giễu, đồng tình, đều đã tới.
"Có phải hai người các cậu cảm thấy rất hổ thẹn đúng không?" Hứa Đình Sinh hỏi Hoàng Á Minh và Phó Thành.
Hai người họ mặc dù không nói lời nào, nhưng chính hành động trên cũng khẳng định lại câu hỏi của Hứa Đình Sinh.
“Buổi trưa mời mình ăn cơm đi, mình muốn ăn rau xào ở lầu ba.”
". . . , được."
Hứa Đình Sinh vì lừa được một bữa cơm rau xào mà vô cùng vui vẻ, lúc này, Diêu Tịnh lại đến.
Mặc dù Diêu Tịnh có chút nam tính, ngày thường nhìn cũng rất phóng khoáng, nhưng dù sao cũng là con gái, còn là một cô gái đang đi tìm mối tình đầu, cho nên ngày đó, sau khi đồng ý với Hứa Đình Sinh, Diêu Tịnh ngược lại không được tự nhiên, ngày thường ở trong lớp, không những không dám ngồi cùng một chỗ cười cười nói nói với ba người Hứa Đình Sinh, Hoàng Á Minh, Phó Thành giống như trước đây, ngay cả nói chuyện cũng ít đi.
Diêu Tịnh ngồi xuống bên cạnh Hứa Đình Sinh Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cho-em-lon-len/3391361/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.