Kiều Phỉ không ép Phong Lăng đi thay đồ, mặc dù đợi đến khi buổi dạ tiệc bắt đầu cũng còn mấy tiếng đồng hồ nữa nhưng anh ta biết tính Phong Lăng, nên cũng không nói sẽ đưa cô đến phòng nào đó nghỉ ngơi.
Anh ta chỉ thuê một phòng nghỉ đặc biệt bên cạnh nơi tổ chức buổi tiệc ở tầng một để cô nghỉ ở đó.
Phong Lăng ngồi trên sofa xem điện thoại, còn Kiều Phỉ, khi thì nhận điện của người nhà, khi thì nhận được vài cuộc điện thoại về công việc vừa tiếp nhận sau khi rời khỏi căn cứ, hai người cũng không nói chuyện nhiều.
Thật ra thì Kiều Phỉ muốn nói gì đó với Phong Lăng nhưng cô luôn cúi đầu xem điện thoại, không nói chuyện quá nhiều.
Đối với cô, giúp đỡ Kiều Phỉ chỉ đơn thuần là giúp đỡ thôi, những chuyện khác cô cũng không muốn nói nhiều.
Mặc dù Phong Lăng trông như một quả hồng mềm dễ “nắn bóp”, nhưng trên thực tế, tính cách bên trong của Phong Lăng lại là kiểu người khó bắt chẹt nhất, không ai có thể dễ dàng chống lại được tính cách này của cô. Dù là chuyện gì, chỉ có cô muốn làm, có đồng ý làm hay
không mà thôi, còn những việc khác cô cũng chẳng quan tâm.
Càng không cần giải thích hay nói mãy lời khách sáo.
Một tiếng trước khi buổi tiệc bắt đầu, Phong Lăng ngồi ở trong phòng chán đến mức bắt đầu buồn ngủ, cô nhắm mắt lại nghỉ ngơi một lúc thì nghe thấy có tiếng bước chân đi đến gần. Phong Lăng mở mắt ra thì nhìn thấy Kiều Phỉ đang bưng một tách cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495878/chuong-979.html