Phong Lăng đã trải qua cách chữa trị bằng phương pháp ngâm thuốc Đông y suốt hai mươi tư tiếng để thải độc ra ngoài, sau đó kết hợp với cuộc phẫu thuật của Bác sĩ Wendell và phương pháp điều trị chuyên nghiệp khi bị rắn độc cắn của phía Campuchia.
Thời gian cấp cứu lần thứ hai này đã vượt qua bốn mươi tám tiếng đồng hồ, cuối cùng khi được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, Phong Lăng vẫn hôn mê bất tỉnh, tiếp tục được đẩy vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Khi tất cả mọi người đều cho rằng dù như vậy vẫn không thể cứu được Phong Lăng thì Tần Tư Đình bước ra, tháo khẩu trang khử trùng, rồi vừa cởϊ áσ phẫu thuật vừa nói: “Mọi người đợi đi, vì lần tiêu độc này làm rất triệt để, bề mặt vết thương trên bả vai và lưng của Phong Lăng khá lớn, trước lúc vết thương khép lại, tốt nhất vẫn nên để cậu ấy ở trong phòng ICU, môi trường vô khuẩn sẽ giúp ích cho sự hồi phục của Phong Lăng hơn. Dù miệng vết thương lớn nhưng sẽ không để lại vết sẹo quá rõ ràng, hơn nữa chủ yếu đều là vết thương ngoài da, vì vậy không có vấn đề gì lớn, hai ngày là có thể khép miệng.”
“Cho nên?” Lệ Nam Hành nhìn sang anh ta.
[Bạn đang đọc truyện trên web Truyện Hay Online]
Tần Tư Đình ném áo phẫu thuật vào vị trí chuyên để đồ ở bên cạnh, sau khi cảm thấy mát mẻ hơn, anh ta lại thở phào nhẹ nhõm nói: “Yên tâm đi, không còn vấn đề gì nữa rồi, nhưng vì thời gian chất độc ở trong cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495867/chuong-968.html