Lệ Nam Hành quay lại phòng thì thấy tấm thảm đã được Phong Lăng trải phẳng phiu.
Anh đi vào trong, cửa phòng ngủ không khóa, Phong Lăng vừa cầm lấy chiếc điện thoại, định nằm lên giường, khi nghe thấy tiếng bước chân của anh thì cô mới quay đầu lại.
“Điện thoại còn dùng được không?” Lệ Nam Hành liếc nhìn thứ trong tay cô.
Phong Lăng gật đầu, giơ chiếc điện thoại lên, lắc lắc trước mặt anh: “Dùng được, đây là chiếc điện thoại do lão đại dẫn tôi đi mua lần trước mà. Lúc đó, người bán nói nó có khả năng chống nước nhưng hôm đó, chắc tại vào nước quá nghiêm trọng nên mới không thể khởi động được. Bây giờ, chắc nước đã bốc hơi hết nên ổn rồi, có thể sử dụng bình thường, không có ảnh hưởng gì hết.”
“Không dùng được thì lại đi mua cái khác.”
“Dùng được, chẳng khác gì lúc trước cả.” Để chứng minh chiếc điện thoại vẫn sử dụng rất tốt, Phong Lăng cố ý giơ màn hình điện thoại lên cho Lệ Nam Hành xem. Trên màn hình đang chiếu một bộ phim điện ảnh về quân đội của nước Mỹ, vừa bắt đầu chiếu, có thể thấy là Phong Lăng đang chuẩn bị xem.
“Ngoài thể loại phim này ra thì cậu còn thích xem thể loại nào nữa?” Đột nhiên, Lệ Nam Hành cảm thấy trong quá trình theo đuổi Phong Lăng, có lẽ anh còn có thể dùng một vài cách tầm thường đến không thể tầm thường hơn để đạt được mục tiêu. Dẫu sao Phong Lăng cũng chưa từng được cảm nhận bao giờ, coi như là bù đắp những mất mát mà cô từng trải qua khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495840/chuong-941.html