“Bây giờ bác sĩ nào cũng đúng giờ vậy à?” Sắc mặt của Lệ Nam Hành đen đến mức khó coi.
Tần Tư Đình: “… Bà m* nó không phải cậu bảo tôi phải đến trong vòng nửa tiếng à? Còn nói bằng cái giọng có người đang nguy cấp cơ mà!”
Cùng lúc đó, Tần Tư Đình cũng liếc mắt vào bên trong: “Sao? Có chuyện gì à? Tôi xuống lầu uống tách cà phê rồi lên sau nhé?”
Mặt Lệ Nam Hành không cảm xúc, anh xoay người lại ra hiệu bảo anh ta đi vào: “Vào đi, cứu người trước.”
Tần Tư Đình liếc anh một cái, hừ lạnh rồi cười bảo: “Chưa thấy cậu gấp gáp như thế bao giờ đấy, người bị thương là ai vậy, nam hay nữ?”
“Đừng có nói nhảm nữa, mau vào cứu người đi.” Lệ Nam Hành xoay người đi vào.
Tần Tư Đình cười cảm thán: “Thần bí thế này chẳng giống phong cách của cậu chút nào.”
Nhưng mà mạng người quan trọng, bây giờ cũng không phải lúc để đùa giỡn, người đàn ông mặc áo sơ mi trắng xắn ống tay áo lên rồi đi vào.
Thấy Phong Lãng đang nằm im, không nhúc nhích ở trên giường rồi lại nhìn vết thương khá nghiêm trọng ở trên trán cô, Tân Tư Đình đi thẳng tới, kiểm tra vết thương của cô. Sau khi kiểm tra xong, anh ta quay sang hỏi Lệ Nam Hành: “Sao lại bị thương? Ngất bao lâu rồi?”
Lệ Nam Hành đưa điện thoại di động cho Tân Tư Đình, người sau nhận lấy, thấy trên màn hình điện thoại là một đoạn video giám sát vừa được gửi đến điện thoại của anh. Sau khi xem xong, anh ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495827/chuong-928.html