Vali bị mở ra.
Mấy miếng vải bố quấn ngực sạch sẽ vuông vức màu trắng được đặt trong tầng ngăn cách vali.
Tất cả đáp án đã hoàn toàn lộ ra, không còn gì có thể che giấu.
Lệ Nam Hành liếc qua những thứ đó. Anh cúi người, cầm mấy miếng vải kia lên, xem xét qua loa, sau đó lại thản nhiên đặt về chỗ cũ. Cuối cùng anh khép vali lại, đấy về vị trí dưới gầm giường.Anh giữ nguyên tư thế ngồi xốm bên mép giường như vậy, chậm rãi đảo mắt, nhìn về phía phòng tắm. Người đàn ông chợt đứng dậy, đi tới, đẩy cửa phòng tắm ra, mắt
liếc nhìn đồ dùng để tắm gội được bày ở nơi đó, bên trong vẫn là mùi thơm thoang thoảng nhàn nhạt chỉ có trên người Phong Lăng.
Lệ Nam Hành quay người lại nhìn về phía cái bàn bên cạnh, vươn một tay, kéo ngăn tủ ra, quả nhiên anh thấy bên trong đang đựng một gói băng vệ sinh chỉ có phụ nữ mới dùng tới. Từng miếng, từng miếng băng vệ sinh màu trắng, mềm mại nằm bên trong giống sự thật bị giấu giếm nhiều năm đang đập thẳng vào mặt anh ngay lúc này.
Cho nên, “cậu ấy” quả thật là nữ.
Phòng sát vách.
Sau khi mở máy vi tính ra, Phong Lăng nhanh chóng sửa tài liệu đồng thời quay đầu liếc nhìn về phía sau. Cô không đóng cửa phòng, vì cô tưởng rằng Lệ Nam Hành sẽ cùng sang đây, thế nhưng đã mấy phút rồi mà anh vẫn chưa vào, chắc anh sẽ không ngồi chờ ở phòng cô đấy chứ?
Âm thanh vang dội ập tới, một tia sét xẹt qua phía chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495803/chuong-904.html