Lệ Nam Hành nghe thấy giọng điệu của cô có phần khiêu khích, có thể đó không phải là khiêu khích, nhưng ít nhất trong lòng cô thực sự bình tĩnh, thậm chí cô không cảm thấy ở đây dày vò như thế nào, mà hóa ra là một loại hưởng thụ.
Anh đảo mắt liếc cô một cái lạnh lùng.
Phong Lăng vốn dĩ thấp hơn anh, bây giờ cô lại mặc cái áo khoác vừa to, vừa dày, phồng lên như một chú gấu đen, những lời châm chọc đến bên miệng thì bỗng trở thành: "Tôi mài mòn nhuyệ khí của cậu để làm gì? Tất cả thành viên đến từ căn cứ thứ XI đều mang trên mình sự hăng hái của căn cứ, không cần mài cùn sự gai góc của bản thân. ”
Phong Lăng không nói thêm lời nào, chỉ nhìn người phía sau lần nữa, muốn giục anh trở về ăn thịt nướng.
Người đàn ông quay đầu lại, nhìn về phía xa xăm rồi thờ ơ hỏi: “Sống hơn 20 năm, tôi thấy dù có phải băng qua rừng rậm, dẫm phải mìn hoặc xông vào căn cứ của phần tử khủng bố, tôi vẫn không có dũng khí bằng việc thừa nhận rằng bản thân thích cậu. Vì vậy, cậu thà giơ súng chống lại tôi tình nguyện đến nơi này chịu trừng phạt vì cậu thích phụ nữ, không có hứng thú với tôi đúng không? "
Phong Lăng: “…”
Lão đại, ở đây gió rét thổi mạnh, tôi mặc cả chiếc áo dày như này đứng ở đây còn cảm thấy lạnh thấu xương, chúng ta đừng nhắc đến chuyện này nữa được không?
Phong Lăng nuốt nước bọt, không nói câu nào.
Nếu cô là con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495777/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.