Trong phòng bao quá tối, mà toàn bộ đèn flash điện thoại lúc này đều đang soi về chỗ của Lệ Nam Hành.
Vả lại Phong Lăng cũng đang đứng ở chỗ tối.
Không ai biết được trong chớp mắt đã có một tên đồng bọn chết dưới tay Phong Lăng.
Gã đàn ông vóc người thấp bé kia ngay cả cơ hội hét thành tiếng cũng không có, cuống họng đã bị cứa rách. Gã trừng lớn hai mắt muốn kêu cứu nhưng chẳng tài nào nói thành tiếng, gã cứ trừng mắt nhìn cô như thế được vài giây, bởi vì cơn đau tê dại ở sau lưng mà ngay cả sức lực đưa tay lên kéo đồng bọn ở bên cạnh cũng không có, gã cứ im hơi lặng tiếng như thế mà chết đi.
Trong nháy mắt khi gã ngã xuống, Phong Lăng đưa tay lên đỡ được người, chẳng màng đến máu của đối phương đã nhuộm thẫm lên váy của mình, cứ để gã đàn ông đã chết đi một cách lặng lẽ dựa vào người mình như lúc nãy. Đồng thời trong lúc chưa bị người ta nghi ngờ, cô lại đưa dao găm lên mò ra phía sau lưng gã, cắt quần áo sau lưng gã ra, từ từ dùng dao găm chặt đứt các dây điện bom mìn trên người gã, đồng thời cũng cắt đứt kích nổ của quả bom.
Sau khi xong xuôi mọi việc, cô lại nhìn người phục vụ đang đứng ở cạnh cửa.
Sau khi nhận được ánh mắt của cô thì người phục vụ bỗng nhiên lui ra phía bên ngoài một bước, mấy người trong phòng lập tức nhìn anh ta, ngay chớp mắt bóng lưng người phục vụ lộ ra ở ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495747/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.