AK không biết phải nói gì, đều là anh em trong nhà, ở sân huấn luyện cùng nhau lăn lộn vất vả từ trong hố bùn mà ra, ôm một tí thì đã làm sao, đàn ông kề vai sát cánh với nhau không phải chuyện rất bình thường à?
Sao lại liên quan đến hình ảnh của đội bắn tỉa?
Ngày thường Lệ lão đại ngứa mắt mấy thứ này, có quản nghiêm nữa thì bọn họ cũng quen cả rồi, thời điểm có Lệ lão đại bọn họ không ai dám làm bậy bạ, nhưng vào lúc này vẻ mặt của phó huấn luyện viên Kiều cũng đằng đằng sát khí như vậy...
Kiều Phỉ không nhìn anh ta nữa, đảo mắt nhìn Phong Lăng: “Phong Lăng, cậu qua đây với tôi.”
Phong Lăng buông khẩu súng bắn tỉa vừa cầm lên xuống, không nói hai lời xoay người đi theo ra ngoài.
Sau khi đi xa sân huấn luyện một khoảng nhất định, Kiều Phỉ nhìn xung quanh, thấy không có ai khác đến gần mới đưa mắt nhìn Phong Lăng.
“Tôi nhớ AK từng nói sinh nhật của cô vào mùa Đông nhỉ, khoảng tháng Mười một? Ngày bao nhiêu?” Kiều Phỉ hỏi.
“Tôi cũng không biết mình sinh vào ngày nào, tôi cũng đã nói nhiều lần, tôi là trẻ mồ côi, không hề có ấn tượng gì với tuổi thơ của mình, ngày sinh nhật cũng là người khác nhất thời đặt ra cho tôi thôi.” Phong Lăng giải thích đơn giản.
“Chọn vào tháng Mười một?”
“Vâng.”
Kiều Phỉ cười gật đầu: “Được rồi, bây giờ đã là trung tuần tháng Mười một, ngày mai là thứ Bảy, thời gian huấn luyện buổi chiều kết thúc khá sớm, tôi mời cô ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495735/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.