Kiều Phỉ nhìn cô, thấy Phong Lăng vẫn đang nhìn sắc trời đã bị khói dày hun thành màu tối sầm ở xung quanh, không nói gì nữa.
Thật ra anh ta có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, ví dụ như từ trước đến giờ cô chỉ là một cô gái, hơn nữa cũng không nhiều tuổi, rốt cuộc sao có thể sống ở trong căn cứ XI toàn là đàn ông như thế. Dù sao lúc trước anh ta cũng ở đội Hai, không chung đội với Phong Lăng, chỉ có lúc tập huấn hay làm nhiệm vụ, khảo hạch mới chú ý đến cậu thiếu niên xinh đẹp trắng trẻo này.
Lúc đó anh ta đã có ấn tượng rất sâu sắc.
Về sau, khi được điều đến đội bắn tỉa anh ta cũng rất để ý đến cô.
Lúc đó, anh ta cứ nghĩ cậu thiếu niên này tuổi còn rất nhỏ nhưng lại ưu tú vượt trội, hấp dẫn sự chú ý của anh ta. Sau đấy lại không nhịn được muốn quan tâm hoặc là chỉ điểm thêm cho cô vài câu. Đ** m*, anh còn tưởng bản thân thật sự có hứng thú với một chàng trai xinh đẹp nữa cơ chứ, kết quả bây giờ đã xác định được, đơn giản chỉ là sự thu hút khác phái mà thôi. Dù có giả nam giống đến đâu đi nữa thì bản chất cô vẫn là nữ, khó tránh sẽ sinh ra sức hấp dẫn.
Bây giờ anh ta không tài nào tưởng tượng nổi, một cô gái ở giữa một đám đàn ông chắc hẳn sẽ có rất nhiều chỗ bất tiện, sao cô có thể kiên trì được lâu như thế.
Quan trọng là, không hề bị phát hiện.
Những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495709/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.