Buổi trưa, còn một tiếng nữa mới đến một giờ chiều, lúc đó là thời gian huấn luyện. Phong Lăng ở trong phòng dọn dẹp đồ đạc, không đi ăn cơm.
Nhân lúc Lệ lão đại không có mặt, A K và Tam chạy lên lầu gõ cửa phòng cô.
Sau khi quay lại Phong Lăng đã đóng kín cửa, nay nghe thấy tiếng gõ cửa thì hỏi: “Ai đó?”
A K và Tam đứng nhìn nhau không lên tiếng, A K lại gõ mấy cái rất có tiết tấu lên cửa phòng.
Phong Lăng vừa nghe đã biết người ngoài cửa là ai. Trước đây lúc cô và A K ra ngoài làm nhiệm vụ đã lập ra ám hiệu này. Loại nhịp điệu này chỉ có cô và A K biết.
Phong Lăng đứng dậy ra mở cửa, cười nói: “Các anh lên đây làm gì?”
Tam cầm phần cơm mới gói về về nhấc lên, ý là đưa cho cô ăn.
A K đứng bên cạnh cười, nói: “Thấy cậu không đi ăn trưa, đoán là chắc cậu đang thu dọn đồ đạc nên mang về cho cậu. Nếu không còn chưa biết buổi huấn luyện chiều nay sẽ ma quỷ tới cỡ nào, sợ cậu đói sẽ khó chịu.”
Phong Lăng rất cảm động, nhưng cô lại không phải là người biết cách biểu đạt, cô gật đầu cảm ơn Tam rồi đi tới, chủ động nhận phần cơm: “Cảm ơn anh Tam, tôi cũng quên mình còn chưa ăn cơm.”
Sau khi vào phòng, hai người đưa mắt nhìn xung quanh phòng cô. A K cười nói: “Ôi chao, bọn tôi còn tưởng phòng của cậu to như phòng của lão đại, nhưng xem ra có vẻ không khác gì của bọn tôi nhỉ.”
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495687/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.