Hạ Điềm vỗ nhẹ lên bụng, sờ một vòng như sờ quả dưa hấu rồi kiên định nói: “Bụng thế này còn chưa rõ ràng sao, còn phải giải thích cái gì nữa.”
Nhận thấy Hạ Điềm tỏ ra cam tâm tình nguyện, chứng minh đây là kết quả của tình yêu chứ không phải hậu quả như ở kiếp trước thì nỗi lo vẫn canh cánh trong lòng Quý Noãn cuối cùng cũng vơi đi.
Bây giờ không phải là lúc hỏi chuyện này, Quý Noãn thu hồi tầm mắt rồi quay sang nhìn hai gã đàn ông: “Bây giờ có chuyện gì thì cứ nói với tôi. Mấy năm nay cô Hạ thay tôi tạm quản lý từng công việc ở Hải Thành, bây giờ đã sắp đến kỳ sinh nở, các người có muốn gây sự thì cũng không cần thiết phải khó dễ với một bà bầu. Nếu cô ấy bị các người dọa mà xảy ra chuyện thì các người có gánh nổi không?”
Hai gã này hoàn toàn không hề có ý định để ý đến phụ nữ có thai, nhưng Quý Noãn đã nói như vậy thì bọn họ cũng không định tự chuốc lấy phiền phức, nhưng mặt mũi vẫn dữ dằn nói: “Con m* nó, đừng có mang chuyện mang thai ra mà than thở. Dám cướp của Hằng Thành thì một là cho bọn ông một cái công đạo, hai là trở mặt luôn đi. MN làm thế này là có ý sau này đối đầu với Hằng Thành chúng tôi phải không? Nếu các người thật sự dám thì Tổng Giám đốc nhà chúng tôi không nương tay với các người đâu…”
Hạ Điềm nhíu mày, đang định lên tiếng vì mấy lời khó nghe của bọn chúng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495325/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.