“Tập tài liệu mà Tập đoàn Mặc thị gửi đến từ tháng trước, chị còn chưa mở ra. Lúc đó em ký nhận giúp chị, còn hỏi đây là gì, em cũng biết đấy.”
“À à, em nhớ rồi, để em đi tìm!”
Ngắt điện thoại rồi, Quý Noãn bình thản nhìn màn hình điện thoại tối đi.
Một lát sau, Quý Noãn lại gọi điện cho một người: “Kế hoạch hùn vốn phát triển công ty tại London lúc trước, tôi đồng ý. Tôi sẽ đích thân đến Anh ký hợp đồng.”
Sau khi dặn dò xong, Quý Noãn lại ngủ thật lâu.
Thấy cô ngủ hơn một ngày trời, chị Trần sợ hãi vội vàng gọi Bác sĩ Tần đến. Tần Tư Đình khám cho Quý Noãn rồi liếc sang nói: “Tôi cứ tưởng có chuyện gì, cô ấy chỉ ngủ một giấc thôi, sao chị căng thẳng vậy chứ?”
“Nhưng bà Mặc hôm qua đã tỉnh lại rồi, lúc tỉnh lại thì có vẻ khỏe khoắn, nhưng sao bây giờ lại ngủ lâu như vậy…”
“Cô ấy chỉ ngủ say thôi, lúc nào cô ấy tỉnh thì sẽ tự tỉnh thôi.” Tần Tư Đình rút ống nghe lại, nhìn Quý Noãn đang nằm trên giường một cái rồi xoay người đi ra.
Nghe Bác sĩ Tần nói như vậy, chị Trần cũng không thể làm cách nào khác, đành ngồi chờ bên cạnh giường.
Đến buổi tối, khi Hạ Điềm và Tiểu Bát quay lại sau một ngày bận rộn ở phòng giao dịch thì cuối cùng Quý Noãn cũng tỉnh dậy.
Đúng như lời Bác sĩ Tần nói, cô chỉ ngủ một giấc hơi dài mà thôi, khi tỉnh lại thì tinh thần có vẻ tốt hơn nhiều.
Quý Noãn mở mắt ra đã nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495315/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.