Nhân viên phục vụ của khách sạn hốt hoảng vội vã gật đầu, bước chân hoảng loạn chạy đi gọi điện thoại.
Mặc Cảnh Thâm ôm ngang cơ thể ướt đẫm của Quý Noãn vào lòng. Trước khi bế cô ra khỏi phòng tắm, anh đưa tay tắt điều hòa, rồi đặt cô lên giường, chạm tay vào mặt cô, thấy vẫn nóng hổi.
Nếu Quý Noãn đã vào bồn tắm hai ngày trước, có nghĩa là cô đã ngâm mình trong nước hai ngày tròn rồi. Lúc này cơ thể cô dường như đã đông cứng lại, không còn chút sinh khí nào ngoại trừ gương mặt nóng rực cho thấy cô vẫn còn sống.
Tay Mặc Cảnh Thâm áp sát cổ Quý Noãn. Nhìn gương mặt tái nhợt như không còn chút máu nào của cô, anh ôm chặt thân thể cô. Người cô dường như không còn dấu hiệu của sự sống. Chỉ có tay anh đang chạm vào cổ cô mới cảm giác được nhịp đập trái tim cô, rất yếu ớt, như thể một giây sau nó sẽ ngừng đập.
Anh máy móc ôm cô, quấn chăn lên người cô, dùng lòng bàn tay chà xát liên tục trên ngực cô, cố gắng làm cơ thể lạnh như băng của cô ấm lên.
Anh không dám đưa tay lại gần mũi cô, sợ là ngoại trừ nhịp đập yếu ớt ở cổ cô ra, anh sẽ không cảm nhận được chút hơi thở nào.
Xe cứu thương nhanh chóng đến nơi. Nhân viên y tế theo chân nhân viên phục vụ của khách sạn cùng chạy tới. Bác sĩ kiểm tra tình trạng của Quý Noãn, rồi với vẻ mặt khẩn trương, vội gọi những người đi cùng nâng cô lên cáng đưa vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495313/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.