Editor:
Nguyetmai
Nửa tiếng sau, Quý Noãn đi xuống lầu.
Phong Lăng đã đợi cô sẵn bên dưới.
"Bà Mặc." Phong Lăng đứng bên cạnh cô: "Hôm nay ông Mặc trở về sao?"
"Ừ."
"Vâng, vậy bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ tiếp tục đến Đại học T cùng với cô."
"Vết thương trên cánh tay cô đã lành chưa?"
"Vết thương đã ổn rồi, không sao. Nếu như tôi có bất kỳ vấn đề gì, chắc chắn ông Mặc sẽ không yên tâm để tôi tiếp tục ở lại bên cạnh cô."
Lúc hai người đi trên đường trở về Đại học T, Quý Noãn vờ như lơ đãng hỏi: "Lần trước tôi phát hiện cô lại cắt tóc. Lúc trước tóc cô dài ra trông đẹp hơn, nhưng sao bỗng nhiên lại cắt ngắn? Ai không biết còn tưởng rằng bên cạnh tôi không phải nữ vệ sĩ mà là một anh chàng trắng trẻo đẹp trai đấy."
"Vậy chẳng phải càng đúng ý Mặc tổng sao? Để mọi người đều thấy bên cạnh cô có một anh chàng đẹp trai đi theo, thế là chẳng ai dám có ý gì với cô nữa." Phong Lăng cười khẽ.
"… Cô không nói thì thôi, vừa nói đã khiến tôi sực nghĩ ra. Hẳn anh ấy có suy nghĩ đó nên mới sắp xếp cô ở bên cạnh tôi." Khóe miệng Quý Noãn khẽ cong lên.
"Nếu không cô cho rằng tại sao ông Mặc lại cho phép tôi hộ tống cô đến thành phố T?" Phong Lăng nhướng mày.
"…"
Quả nhiên Mặc Cảnh Thâm là một người đàn ông mưu tính thâm sâu!
***
Đêm đến, Quý Noãn từ trường trở về chung cư. Đây là buổi chiều đầu tiên Mặc Cảnh Thâm trở về Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495167/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.