Editor:
Nguyetmai
Quý Noãn ngẩn ra, lùi lại đằng sau theo bản năng, thế nhưng cô vừa cử động thì anh đã nhìn thấy, lập tức ghì chặt eo của cô. Mấy nhân viên bán hàng đứng quanh đó lại rộ lên ngưỡng mộ. Anh ôm cô đi thẳng vào phòng thử quần áo.
Cửa vừa được đóng thì một hơi thở nóng rẫy quen thuộc phả đến, Quý Noãn lùi về phía sau như phản xạ có điều kiện, cho đến khi kịp phản ứng thì thân hình cao lớn của anh đã ép cô vào cánh cửa phòng thử đồ.
Tuy không gian ở đây rất lớn, nhưng bây giờ chỉ có cô và anh, mặt Quý Noãn đỏ ửng lên, nhìn quanh quất một vòng, không biết phòng thử đồ này có camera không.
"Anh vào đây làm gì? Em muốn thay đồ trước…"
Ngón tay anh đang luồn vào mái tóc dài sau lưng cô, nhìn cô, rồi cúi xuống hôn môi cô.
Quý Noãn: "???"
"Em đẹp quá, anh muốn hôn trước một cái." Anh kề bên môi cô khàn giọng nói.
Quý Noãn: "…"
***
Họ lái xe về nhà.
Cửa mở, đèn phòng khách còn chưa kịp bật thì tay Mặc Cảnh Thâm đã giam giữ khuôn mặt cô, cúi xuống hôn mạnh lên môi cô, tiếp tục chuyện phải nín nhịn dang dở trong phòng thử quần áo.
Hôn được một lúc, Quý Noãn vươn tay đặt lên khuôn ngực anh, tranh thủ chút khe hở của môi mà hít thở. Thế nhưng chỉ giây tiếp theo, mặt cô lại bị anh khống chế, anh hôn khóe môi cô, đôi mắt đen như biển sâu bao trùm như muốn nuốt chửng cô: "Còn tránh sao?"
Quý Noãn chớp mắt: "Sao em lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495165/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.