Editor:
Nguyetmai
Tuy Quý Noãn bị Mặc Cảnh Thâm kéo vào lòng nhưng cô vẫn lặng lẽ nhích người sang bên cạnh.
Dù không thể nắm được chính xác ẩn ý của bọn họ nhưng cô vẫn có thể ngửi được mùi thuốc súng.
Cô đã sớm biết bối cảnh Nam Hành không đơn giản, người buôn bán vũ khí đạn dược lại càng không đơn giản. Chỉ có điều cô không ngờ chuyện này có vẻ còn nghiêm trọng hơn suy đoán của cô.
Chuyện này không chỉ đơn giản liên quan đến các vấn đề vũ khí đạn dược, quốc gia, xã hội đen, mà còn dính dáng đến những chuyện mà Quý Noãn chưa từng tiếp xúc qua.
Lúc này cô chỉ đang băn khoăn, nếu Nam Hành phức tạp như vậy, thì anh ta có quan hệ kiểu như thế nào với Mặc Cảnh Thâm, còn cả Tần Tư Đình nữa.
Cô nhớ mang máng Tần Tư Đình đã từng nhắc qua, có lần anh ấy đã cứu sống Phong Lăng.
Còn Mặc Cảnh Thâm, anh có vai trò gì trong quan hệ của bọn họ?
So với ánh mắt lạnh lùng của Nam Hành và sự hoài nghi lặng lẽ của Quý Noãn thì Mặc Cảnh Thâm lại tỏ ra không hề lo lắng dao động: "Tự bọn chúng lựa chọn con đường chết cho mình. Trước khi chết họ còn lôi kéo theo cả các người, chẳng ngại phải trả giá bao nhiêu."
Nghe ra lời này của Mặc Cảnh Thâm là đang nhắc nhở.
Đương nhiên Nam Hành cũng hiểu rõ từ lâu.
Nam Hành khẽ nhếch cặp môi mỏng thành một đường cong lạnh lùng: "Tôi đưa Phong Lăng về nước, không chỉ đơn giản làm vệ sĩ bình thường cho vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495134/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.