"Cứu tôi!!!"
"Ưm!"
Hai người đàn ông giữ chặt Quý Noãn. Một người thuần thục bẻ hai cánh tay cô ra sau, một người nhanh nhẹn lấy vải ướt bịt kín miệng cô lại.
Rõ ràng bọn họ được huấn luyện đàng hoàng, động tác chuyên nghiệp, khiến người khác không kịp tránh né. Mặc dù Quý Noãn có phòng bị nhưng chưa đến một giây cô đã bị khống chế. Miệng cô bị bịt kín, ngay cả một câu nói hoàn chỉnh cũng không thốt ra nổi.
"Ưm ưm! Thả… Ưm…"
Cô giãy giụa, cố gắng ghi nhớ dáng vẻ của hai người kia, nhưng cô chưa kịp thấy rõ thì đã bị ấn đầu xuống. Ngón tay hắn ta thô ráp nhấn mạnh vào nơi yếu ớt phía sau gáy, khiến máu cô dồn lên não, tầm mắt trở nên mơ hồ, ngay cả việc điều chỉnh tiêu cự cũng trở nên khó khăn.
"Cô Quý, chúng tôi chỉ làm việc theo lệnh, xin cô hãy hợp tác. Nếu không, chúng tôi khó lòng đảm bảo sẽ không làm cô bị thương!" Người đàn ông ghìm chặt cô, giọng nói khàn đục tàn nhẫn.
Quý Noãn ngừng lại, không liều mạng chống cự nữa. Hai người kia mau chóng xách cô ra ngoài. Miệng cô bị bọn họ bịt lại nên không thể nào kêu lên. Sau đó cô bị đẩy lên chỗ ngồi phía sau của chiếc xe Jeep màu đen. Cửa xe đóng sầm lại, bấy giờ, Quý Noãn mới có thể tự do hít thở.
Cô đảo mắt nhìn thấy chỗ ngồi phía sau và chỗ ngồi phía trước đã bị ngăn cách bởi một vách kim loại ở giữa. Cô vốn không thể nhìn thấy tình hình phía trước.
Cửa sau và cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495022/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.