"Thư Di, cô có chuyện gì mà hẹn tôi gặp mặt gấp như vậy?"
Dương Vĩ Thành nhìn cô gái mặt mày tái mét ngồi phía trước, trong lòng anh có chút xao động. Tuy biết là cô gặp phải chuyện gì đó, nhưng Dương Vĩ Thành lại chẳng dám hỏi nhiều, anh cần từ từ tiếp cận cô, tránh để cho Thư Di cảm thấy hoảng sợ.
Thư Di cuộn tròn bàn tay lại, cô dường như đang mất bình tĩnh, lồng ngực phập phồng lên xuống. Hít một hơi thật sâu, cô nàng mới kìm nén được cảm xúc trong lòng xuống, mở miệng nói: "Dương Vĩ Thành, chuyện lần trước anh nói với tôi có còn được tính không?" Thanh âm người con gái hơi khàn khàn, có vẻ đã khóc rất nhiều.
Hiện giờ, cổ họng Thư Di đau rát, từng lời nói nhả ra vô cùng khó khăn, nhưng cô vẫn phải gắng gượng từng chút một.
Cô cần phải vì mẹ mình!
"Chuyện nào cơ?" Dương Vĩ Thành chau mày khó hiểu, toàn thân anh vẫn toát ra sự lạnh nhạt giống như lúc đầu.
Thư Di mím chặt môi, cô cụp mắt chẳng dám nhìn thẳng Dương Vĩ Thành: "Lần trước anh có ngỏ lời muốn cùng tôi kết hôn, liệu bây giờ có được tính? Nếu như anh không chê, có thể thử suy nghĩ đến tôi xem. Tôi chấp nhận lời đề nghị đó của anh." Mẹ cô đã mong muốn đến như vậy rồi, Thư Di chẳng nỡ để bà ấy thất vọng.
Và hiện giờ, Dương Vĩ Thành chính là lựa chọn thích hợp nhất!
Lần trước, anh ta có đề nghị với cô, muốn cùng Thư Di tiến tới hôn nhân. Hy vọng rằng Dương Vĩ Thành còn chưa đổi ý!
"Tôi có thể biết được nguyên nhân không?"
"Nguyên nhân gì?"
"Vì sao cô lại muốn cùng tôi kết hôn?" Những ngón tay của Dương Vĩ Thành đan xen vào nhau, anh đưa mắt nhìn thẳng vào cô gái phía trước, hốc mắt còn đang đỏ hoe kia: "Lần trước rõ ràng cô còn từ chối rất quyết liệt cơ mà! Tôi chẳng phải trò đùa, muốn thì gọi mà không cần thì đá đi, bản thân tôi cũng có lòng tự tôn của riêng mình. Cho nên tôi cần biết lý do là gì!"
Thư Di ngập ngừng, cô run run giải thích: "Thật ra, mẹ tôi bị bệnh rất nặng, bác sĩ nói có khả năng bà ấy sẽ chẳng qua khỏi. Mà nguyện vọng cuối cùng của bà ấy là muốn được nhìn thấy tôi mặc áo cưới đi lấy chồng. Cho nên tôi mới hỏi anh, anh còn muốn kết hôn cùng tôi hay không?"
Cứ cho là cô mặt dày, không biết xấu hổ cũng được!
Lần này, Thư Di phải vì mẹ, bằng bất cứ giá nào!
"Cô vì mẹ mà kết hôn?" Dương Vĩ Thành nhoẻn miệng cười: "Thế khi kết hôn, cô có yêu cầu gì không? Giữa chúng ta vốn dĩ chẳng có tình cảm với nhau, cho nên nếu quyết định đi tiếp, thì cần phải làm rõ một số chuyện."
Thư Di ngạc nhiên không ngớt, bất giác ngẩng mặt lên: "Dương Vĩ Thành, ý của anh là…?"
"Đúng như cô nghĩ! Tôi chấp nhận lời đề nghị của cô! Nhưng cần phải làm rõ một số vấn đề trước khi kết hôn!" Dương Vĩ Thành vô cùng thẳng thắn, anh cũng không để ý lần trước bị Thư Di cự tuyệt ra sao?
Cô nàng đơ người trong phút chốc.
Dương Vĩ Thành thật sự đồng ý kết hôn cùng cô sao?
Thư Di không đang mơ ngủ đấy chứ?
Trước khi đến đây, cô đã nghĩ ra hàng loạt những kịch bản để ứng phó, nhưng ai mà ngờ được Dương Vĩ Thành lại phóng khoáng đồng ý như vậy, đã thế còn không để bụng chuyện lần trước nữa chứ.
Sau đó, hai người bàn bạc, đưa ra một số thỏa thuận. Thứ nhất, sau khi kết hôn, không ai can thiệp vào cuộc sống của ai, hôn nhân giữa Thư Di và Dương Vĩ Thành chỉ là trên danh nghĩa, nhưng trong thời gian kết hôn, cô vẫn phải làm tròn nghĩa vụ của một người vợ. Hai là truyện này phải giữ bí mật, Thư Di là người trong giới giải trí, để lộ tin tức kết hôn ra ngoài thì chẳng hay.
Với lại cô và Minh Triết còn chưa dứt khoát với nhau, Thư Di còn phải dày vò người đàn ông đó dài dài.
Và thêm một số điều nữa.
Mọi thứ gần như đều nghiêng hết về Thư Di, ngay cả cô cũng thắc mắc, người làm kinh doanh như Dương Vĩ Thành lại để bản thân mình chịu thiệt thòi như vậy ư?
"Cô còn điều kiện gì nữa không?" Ánh mắt Dương Vĩ Thành dán chặt lên người Thư Di, thanh âm trầm ấm vang lên.
Kỳ thực, anh vô cùng để tâm đến cô!
Cô nàng nào đó vội vàng lắc đầu: "Không có không có. Như thế là đủ rồi!" Thư Di thót cả tim, gan cô nào có lớn để đặt thêm yêu cầu với Dương Vĩ Thành nữa. Đối diện với người đàn ông này làm cô sợ muốn chết!
Với lại, Dương Vĩ Thành chấp nhận kết hôn, diễn vở kịch này cùng cô đã là may mắn lắm rồi, Thư Di nào dám đòi hỏi thêm chứ.
Dương Vĩ Thành hài lòng gật đầu. Một lát sau, anh lên tiếng hỏi: "Thư Di, hiện giờ cô có mang theo chứng minh nhân dân không?"
"Hả? Có!" Thư Di máy móc trả lời: "Nhưng mà anh hỏi chứng minh thư làm gì? Có việc hả?"
Dương Vĩ Thành trực tiếp gật đầu: "Phải!"
"Nhưng là việc gì?"
"Đăng ký kết hôn!" Dương Vĩ Thành điềm nhiên trả lời, gương mặt chẳng chút thay đổi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]