Sắc mặt Trang thị trầm xuống, bất quá chỉ một giây sau, bà miễn cưỡng cười: "Đều do ta vội vội vàng vàng mà không để ý nhiều, chuyện này đệ cứ coi như không biết, ngàn vạn lần đừng nói cho Khang Sinh."
Trang Khánh Trạch nhíu mày, ông định nói chuyện này ra xong sẽ truyền khắp thôn Khúc gia, giờ ông nói ra cũng như không nói.
Nhưng ông cũng phải nghĩ lại, hôm nay là ngày đại hỷ của Lương gia, ông mà nói thêm ngược lại chọc tỷ tỷ mất hứng, liền gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu, hoàn toàn là một bộ dáng đệ đệ hiểu chuyện.
Trang thị miễn cưỡng cười vui cho xong bữa tiệc rượu, cố gắng lên tinh thần tiễn khách ra về, lúc trở lại nhà chính mới để lộ vẻ mặt mệt mỏi.
Không đi qua chỗ nhi tử quấy rầy đôi tân nhân, Trang thị ngồi ở bên giường nhìn tướng công đang hôn mê, nước mắt tuông rơi như mưa.
Một lát sau, Xảo Cần bưng chén thuốc vào phòng: "Phu nhân, tới giờ lão gia uống thuốc rồi."
Nàng nhìn mặt Trang thị đầy nước mắt, cho rằng phu nhân đang lo lắng cho sức khỏe của lão gia và thiếu gia, đem chén thuốc đưa cho Trang thị, an ủi bà: "Phu nhân, hôm nay thiếu gia khí sắc không tồi, nghe Đa Cốc nói thiếu gia còn nắm tay thiếu phu lang đi vào viện, có thiếu phu lang chiếu cố thiếu gia, sức khỏe thiếu gia khẳng định sẽ càng tốt hơn."
Ai ngờ Trang thị nghe xong lời này lòng càng thêm sầu khổ, lúc đó bà nhất thời xúc động muốn nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-xung-hi-tieu-phu-lang/2810916/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.