Khúc Nhị Ngưu và Khúc Tứ Ngưu đều có vẻ mặt mệt mỏi giống nhau, nhưng có chút khác biệt là Khúc Nhị Ngưu chỉ đơn giản là mệt mỏi, còn Khúc Tứ Ngưu vừa mệt mỏi vừa nóng lòng, vừa thở phì phò vừa cố gắng chạy nhanh nhất có thể.
Đứng trước cửa lớn Khúc gia vẫn còn treo dây đỏ, đèn lồng, Khúc Tứ Ngưu ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn những đồ trang trí đại biểu cho hỉ sự, nếu vẫn còn treo ở đây, có thể nói lên rằng bọn họ đã về trễ, Ý ca nhi đã bị gả ra ngoài?
Khúc Nhị Ngưu chạy lên, giữ Khúc Tứ Ngưu lại: "Tứ đệ, ngươi đứng ngốc ở đây làm gì?"
Nội tâm Khúc Tứ Ngưu vô cùng dày vò, nếu Ý ca nhi chưa gả đi, ông về đến nhà còn có thể ngăn cản, nhưng Ý ca nhi đã bị gả đi rồi, ông có thể làm được gì bây giờ...
"Ta đi tìm ca phu lang của ngươi trước, ngươi chậm rãi suy nghĩ đi." Khúc Nhị Ngưu nói xong không bước vào từ cửa trước, mà chạy đến bên phía viện của mình mà trèo tường vào.
Chuyện đi tìm Khúc Tứ Ngưu là Khúc Nhị Ngưu lén cha nương chạy đi, ông chỉ có thể giúp tứ đệ nhiêu đó thôi, một bên là huynh đệ chất ca nhi, một bên là cha nương, tuy rằng ông muốn giúp đệ đệ nhưng cũng không thể lộ liễu quá mức.
Chờ Khúc Nhị Ngưu biến mất một hồi, Khúc Tứ Ngưu mới đẩy cửa bước vào, sắc mặt của ông đã khôi phục sự bình tĩnh, nhưng sự run rẩy và thở dốc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-xung-hi-tieu-phu-lang/2810910/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.