“ Doanh Doanh, cô mau đi đi! Cút, tôi nghĩ là chúng ta chẳng còn quan hệ gì nữa rồi!”
“Ngạo Trần, chẳng phải ngươi đã hứa với ta rằng ngươi sẽ mãi bảo hộ ta sao?”
“Hừ, ngu ngốc như cô mới có thể tin lời đó của cô!
******
“ Nguyệt Tinh Ủng Doanh, ta có lỗi với nàng, nhưng Thế Ngạo Trần Duyên ta không còn cách nào khác! Có thể nàng không biết nhưng ta chơi trò chơi không chỉ đơn giản là chơi đùa, gia tộc Đoan Mộc chúng ta ngoài đời thực là một gia tộc lớn, có lẽ nàng không tưởng tượng được quan hệ giữa ta và Y Vũ rắc rối như thế nào đâu,….”
“Doanh Doanh, ta thật không biết nói gì hơn. Tuy nàng trong trò chơi có thể giúp ta nhiều hơn thế nhưng hiện ta lại cần vị hôn thê của mình!”
“Ngươi,… là người như vậy sao? Ngươi thực đã quên ta giúp ngươi đoạt U Lỵ thành ra sao? Gánh tiếng xấu giúp ngươi làm bao việc,….”
“Ta xin lỗi!”
**********
“Ác nữ Ma Vũ Nguyệt Tinh Ủng Doanh, thay cho toàn thể dân chúng U Lỵ thành, ta sẽ diệt ngươi làm an lòng dân!”
“Doanh tỷ, mau chạy đi! Chỉ cần tỷ không tụt cấp thì có thể sẽ báo thù được cho ta!”
“Mau đi, nếu không bọn chúng sẽ luôn bạch tỷ đó, mau đi,….”
***********
Khinh Doanh vừa đánh thức chính mình, vừa nhạt nhẽo xoay xoay chính Thần phiến trên tay mình. Cô mặc một thân hồng y rực lửa, gió tuyết thổi dải lụa quấn thân bay bay. Cả người cô hệt như một ngọn lửa bùng cháy giữa khí tiết lạnh giá của nơi này!
Gió tuyết này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-vong-du-bao-thu-bi-ngan-vong-uu/34091/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.