Khinh Doanh bỏ mũ cảm ứng ra, hướng ra phía cửa mà đi. Khi cửa mở ra, Khinh Doanh sững sờ trố mắt nhìn. Đang đứng ngoài cửa là một nam nhân trung niên vô cùng điển trai, lại có vài nét như giống cô.
Đứng sau nam nhân này còn có một lão già, nhìn như quản gia. Là ai, cô rất rõ ràng, Chủ tịch Bách Lý Thị, Bách Lý Hùng và quản gia biệt thự Bách Lý, lão Ung.
Hai người này sao lại có mặt ở nơi này? Khinh Doanh nhíu mày, lễ phép cúi đầu, nói:
“Xin hỏi hai người tìm ai ak?”
Bách Lý Hùng chăm chú nhìn Khinh Doanh, như có gì đó vô cùng xúc động, đứa nhỏ này, thật là có dung mạo giống với Linh Nhi, có lẽ nào chuyện này là sự thực,….
Mặc kệ, cứ đưa đứa nhỏ này về, kể cả khi nó không phải là con gái của ông thì nhìn nó, cũng làm cho ông nhớ tới người vợ cũ. Ông sẽ coi nó như con gái, cho nó tất cả để bù đắp sự khổ sở, coi đứa bé này là con gái chính mình và Linh nhi,…
“Cháu là Lý Doanh Doanh?”
Bách Lý Khinh Doanh nhíu mày, tại sao ông ta lại ở đây? Có lẽ nào,…. Chuyện này thật là ông ổn! Nhưng mà, như vậy cũng tốt, trở về Bách Lý gia, trả thù, trả thù,….
“Vâng, bác là?....”
“Doanh Doanh, con,… cho ta vào nhà được không?”
“Dạ!”
Khinh Doanh đưa 2 người vào nhà. Bách Lý Hùng nhìn xung quanh, mỉm cười gật đầu rồi khen Khinh Doanh tài giỏi một hồi, lại đả động tới việc muốn nhận Khinh Doanh làm con nuôi. Khinh Doanh nhàn nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-vong-du-bao-thu-bi-ngan-vong-uu/34089/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.