Trong nháy mắt, Dạ Lăng Vân liền ngự không phi hành đi tới nhà tranh nằm ở một góc hẻo lánh, dưới chân hơi hơi dùng sức xoay một cái người liền rơi xuống trong viện.
Ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Cố Tử Tình chỉ ăn mặc một bộ quần áo trắng đơn giản, một bàn tay nắm lấy khung cửa, thân mình nằm ngồi ở trên mặt đất lạnh lẽo.
Bả vai tựa ở trên cửa phòng, hai chân vừa mới được nối lại xương cốt giờ cuộn tròn lại dưới thân, bởi vì máu không lưu thông da biến thành màu trắng xanh.
Tóc dài chạm đất bị gió lạnh thổi bay, trên đỉnh đầu cũng rơi xuống một tầng tuyết đọng thật dày, đôi mắt ngơ ngẩn nhìn chằm chằm nhắm chặt về phía cửa viện, vẻ mặt cô đơn cũng không biết tại đây gió lạnh y rốt cuộc đã đợi bao lâu.
Sắc mặt Dạ Lăng Vân trầm xuống, bộ mặt cứng đờ chạy vội qua chỗ Cố Tử Tình.
Kỳ thật, lúc Dạ Lăng Vân rời đi không lâu sau đó Cố Tử Tình liền tay để lên chân, tự mình đi trên mặt đất run run rẩy rẩy đứng lên, một bước một bước gian nan dịch tới cửa phòng.
Nhìn cửa viện vẫn như cũ, Cố Tử Tình chỉ cảm thấy một trận tuyệt vọng từ tận sâu trong đáy lòng dâng lên.
Người nọ chỉ nói một câu chờ hắn trở về y liền ngây ngốc tin, rõ ràng sớm biết rằng không nên chờ mong nhưng y vẫn khống chế không được mình, ngây ngốc đi đến cửa chờ đợi.
Vì sao y lại ngu như vậy, vì sao người nọ đột nhiên tới đánh vỡ y làm y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-vi-nguoi-dien-cuong/981498/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.