Từ sau khi trực tiếp gặp qua Vệ Cẩm Trình, Vệ Cẩm Dương xem như đã chứng thực hình dung của Lưu Nhân đối với hắn là nửa điểm cũng không khoa trương. Hiện tại bệnh trạng cố chấp điên cuồng của Vệ Cẩm Trình quả thực đã đạt tới cảnh giới kề sát vực thẳm, giống như tùy thời tùy chỗ đều có khả năng bị sự tình gì kích phát mà lôi kéo người khác ngọc nát đá tan, đồng quy vu tận.
Làm một người cơ hồ quen biết hắn từ nhỏ đến lớn, Vệ Cẩm Dương thật tình không thể lý giải, lúc trước đứa nhỏ này chỉ là có chút ngạo kiều giống một chú gà trống nhỏ, luôn miệng kêu tiểu hoàng thúc trường tiểu hoàng thúc đoản, vì nguyên nhân gì lại có thể biến thành bộ dáng hiện tại, ngoan độc đến nhất định phải đẩy người đã từng thân thuộc nhất yêu thương hắn nhất vào chỗ chết.
Chẳng lẽ tình yêu thật sự có thể tàn khốc đáng sợ đến mức có thể thay đổi cả một con người như vậy sao? Vì kẻ gọi là ái nhân chỉ mới quen biết chưa đủ hai năm mà Vệ Cẩm Trình liền có thể ác ý đi thương tổn hãm hại Vệ Minh Lãng, càng không để tâm tình trạng sức khỏe mà chọc tức Kính Hòa Đế sao? Đây đều là hai người từ nhỏ đến lớn luôn yêu thương hắn nhất a. Thân là quần chúng đứng ngoài cuộc xem diễn, Vệ Cẩm Dương cảm thấy vô cùng mê mang.
Cảm khái thế sự vô thường, lòng người dễ biến một hồi, Vệ Cẩm Dương cũng quyết định nghe lời của đại ca hắn, không trộn lẫn vào chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tuong-quan/456355/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.