Cố Khâm tỉnh lại trong phòng y tế, Hình Chiến nằm ngay bên cạnh hắn, hắn đưa tay là có thể chạm được tới đối phương. Sau đó, hắn thấy Hình Chiến cũng mở mắt, theo bản năng mà quay đầu sang nhìn hắn.
“U! Tỉnh rồi, đừng động đừng động!” Lão quân y xông tới tiến hành kiểm tra toàn thân hai người một lần, hài lòng mà gật đầu, “Được rồi, khôi phục không tồi!”
Cố Khâm nhìn về phía đồng hồ điện tử đặt trên tủ đầu giường, năm không sai, nơi này chính là thế giới thuộc về bọn họ, cách nhiệm vụ kia chỉ mới có ba ngày, giống như hơn một tháng bọn họ trở lại quá khứ kia chỉ là một giấc mộng. Chờ lão quân y rời đi, Cố Khâm lẩm bẩm mở miệng, “Chúng ta về rồi?”
“Về rồi.” Hình Chiến trả lời. Trở về, đồng nghĩa với áp lực và trách nhiệm nặng nề lại lần nữa trở lại trên người bọn họ. Có lẽ là bởi vì nơi đó không phải thế giới của họ, cho nên một tháng kia bọn họ ung dung chưa từng có, mà bây giờ, bọn họ lại một lần nữa gánh trên vai những trách nhiệm nặng trĩu này.
Không để cho hai người nói thêm một câu gì, Chung Vân Tu nhận được tin đã chạy vội tới, “Các con cuối cùng cũng tỉnh! Lần này trong số những người trở về các con bị thương nặng nhất.” Chung Vân Tu sờ lên tóc Cố Khâm, lại sờ Hình Chiến một cái, mặt đầy đau lòng.
“Lần này người sống sót có bao nhiêu người?” Cố Khâm nhẹ giọng hỏi.
Chung Vân Tu thở dài, mở ra màn hình giả lập, “Danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tuong-quan-vs-tuong-quan/1352650/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.