—- Năm 3034 —-
Chung Vân Tu nhìn thanh niên sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm chặt đang nằm trên giường mà ánh mắt nặng nề, nhưng không ai có thể nhìn ra được tin tức gì từ vẻ mặt nhu hòa của hắn. Cho tới khi có một giọng nói trầm thấp cắt ngang suy nghĩ của hắn, “Còn chưa tỉnh?”
Quay đầu nhìn đã thấy một bóng người cao lớn vừa bước vào cửa, ánh mắt Chung Vân Tu sáng lên, “Chiến Chiến, sao lại tới đây? Vết thương trên người con vừa mới liền không lâu nhất định phải nghỉ ngơi nhiều, có phiền toái gì cứ vứt cho cha con giải quyết là được, đừng cậy mạnh.” Hắn theo thói quen cằn nhằn với con trai mình một lúc lâu, sau đó mới trả lời, “Các chức năng trong cơ thể của đứa bé này về cơ bản đã khôi phục bình thương, không bao lâu nữa sẽ tỉnh lại. Cho dù có kiểm tra bao nhiêu lần, kết quả vẫn luôn chứng minh cậu ta chính là Cố Khâm, có điều tuổi xương lại vẫn chưa tới 26 tuổi, cấp bậc thể chất cao hơn một cấp so với vị Thiếu tướng Cố Khâm bốn mươi tuổi kia. Chuyện này cũng giống với người thanh niên có DNA giống với con được phát hiện ở quân khu Đệ tứ kia. Đúng rồi, con gặp người đó chưa? Nghe nói con và cậu ta gần như là cùng lúc tỉnh lại.”
Người đàn ông đứng ở cạnh cửa, cũng không tiến lên, ánh mắt sắc bén quét qua khuôn mặt tái nhợt nào đó, “Chưa có. Cha đã nói chuyện với cậu ta.”
“A? Họ nói những gì?” Chung Vân Tu tò mò hỏi. Gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tuong-quan-vs-tuong-quan/1352647/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.