Chương trước
Chương sau
“Hừ! Tạm thời cứ như vậy đi, bắt đầu từ hôm nay mỗi ngày cậu đều phải tới chỗ tôi để khám lại.” Lão quân y hung hăng trừng mắt nhìn Hình Chiến một cái, thằng nhóc thối này không để cho ông bóp, ông lại càng muốn bóp, hơn nữa còn muốn mỗi ngày bóp một lần cho đối phương nhìn!
“Được, cảm ơn bác sĩ.” Cố Khâm nói cảm ơn xong liền bị Hình Chiến đỡ đứng lên bước nhanh về phía cửa.
Lúc này lão quân y lại mở miệng, “Còn nữa, lượng huấn luyện trong mấy ngày tiếp theo nên từng bước gia tăng, đến khi đột phá cực hạn cơ thể, nhìn xem có thể đưa tới phản ứng phát cuồng giống lúc trước hay không. Nếu như không có thì làm một chút, làm triệt để một chút, tôi muốn chắc chắn xem có lây hay không.”
“Làm? Làm gì?” Cố Khâm nghe không hiểu.
“Làm tình! Chẳng lẽ còn muốn tôi dạy cho cậu?!” Lão quân y liếc hắn một cái, “Đừng giả ngu với tôi, cho là tôi không nhìn ra quan hệ của hai cậu sao?”
Thấy mặt Cố Khâm lập tức đỏ lên, ông có chút tò mò, “Đều là người lớn còn xấu hổ cái gì? Đừng nói là các cậu chưa làm qua.” Vị này nhìn một cái cũng biết là phía dưới. Ông chuyển mắt tới trên mặt Hình Chiến, đối phương mặt không cảm xúc mà nhìn Cố Khâm, vẫn không nói một lời, chẳng lẽ… “Các cậu thật sự chưa làm?”
“Khụ khụ.” Cố Khâm ho khan hai tiếng, hít sâu bình ổn nhiệt độ nóng rực trên mặt. Không phải là làm tình sao? Loại vận động thường có của các đôi người yêu này không có gì phải mắc cỡ cả. Dù sao quan hệ của hai người bọn hắn rõ ràng trong sáng, cũng không cần phải che che giấu giấu gì cả. “Cái đó, ngày mai tôi sẽ lại đến khám, chúng tôi đi trước.”
Nói xong hắn cũng không dám ở lại nữa, chỉ sợ lão quân y lại nói ra lời dọa người nào đó, vội vã mở cửa rời đi, giống như đang chạy trối chết. Không nghĩ tới vừa rời khỏi phòng y tế lại bị đám người chặn ở cửa dọa cho hết hồn, “Các cậu đây là…”
“Cố Khâm cậu không sao chứ?”
“Cậu cảm giác thế nào? Alvin nói cậu phát cuồng!”
“Cậu yên tâm, dù cho Satan có làm gì với cậu, sau này chúng tôi sẽ khiến cho họ trả giá gấp bội!”…
Mọi người xông tới ồn ào nhốn nháo tranh nhau mỗi người một câu, Hình Chiến rất ung dung thản nhiên mà tiến lên một bước ngăn trở cho Cố Khâm.
Cố Khâm vội vàng trấn an tâm tình của mọi người, “Cơ thể tôi không có gì đáng ngại, chỉ có chút mệt mỏi thôi.” Lời kia vừa nói ra, mọi người lập tức nhường đường đi cho hắn đi nghỉ ngơi. Cố Khâm quét mắt qua tất cả mọi người, “Alvin cùng Hứa Thiếu Phong đâu?” Lần này cũng may có hai người họ, Hình Chiến mới có thể thuận lợi cứu hắn ra thuận lợi như vậy, hắn thật sự nợ bọn họ một lời cảm ơn.
“Alvin vốn muốn chờ tới khi cậu tỉnh lại, nhưng cậu ấy quá kiệt sức, mí mắt đánh nhau mãi, Hứa thiếu giáo mang cậu ấy đi về phòng ngủ rồi.” Roger một chút cũng không chú ý thấy lời nói của mình có bao nhiêu mập mờ. Cũng may Cố Khâm không hề nhạy cảm với phương diện này chút nào, không hề nghĩ linh tinh.
Chờ mọi người tản đi, Cố Khâm cùng Hình Chiến trở lại phòng nghỉ của mình, tai cũng được yên tĩnh hơn nhiều. Nhưng rất nhanh Cố Khâm phát hiện ra mình vẫn còn nắm tay Hình Chiến, nói đúng hơn là Hình Chiến nắm tay hắn, nhiệt độ truyền tới trên tay khiến cho gò má hắn lại lần nữa nóng bừng, theo phản xạ muốn rút tay về, lại bị đối phương siết chặt hơn.
“Cậu…” Cố Khâm nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Hình Chiến, dưới đáy mắt phảng phất như đang có một ngọn lửa nhảy nhót. Hắn giật mình, bởi vì bị đám Roger quấy rầy nên hắn đã quên mất chuyện lúng túng khi nãy tại phòng y tế, vào lúc này hắn thế nhưng lại nhớ ra, vị quân y kia lại muốn bọn họ… Khụ! Sau cái lần dùng tay để giải tỏa dục vọng cho nhau kia, bọn họ cũng không làm gì giống như thế nữa, cũng không có tiến thêm một bước nào thân mật hơn cả, dù sao tình hình hiện nay căng thẳng như vậy, bọn họ cũng không có tinh lực để làm mấy thứ đó.
Thành thật mà nói, cho tới bây giờ Cố Khâm cũng chưa từng nghĩ tới việc hắn sẽ cùng Hình Chiến làm tình, mặc dù hắn đã thầm chấp nhận địa vị của Hình Chiến ở trong lòng mình. Dĩ nhiên cũng không phải là hắn bài xích loại chuyện này mà chỉ là không có tâm tứ đó mà thôi. Hắn cho là phải chờ chiến tranh kết thúc, hoặc là vào kỳ nghỉ thì thích hợp hơn. Tại nơi nguy cơ tứ phía, quân địch có thể xông tới bất cứ lúc nào này quả thực không thể để cho tinh trùng ăn mất não được.
Cho nên trước khi lão quân y nhắc tới, suy nghĩ của Cố Khâm sạch sẽ chẳng kém gì một tiểu nam sinh thuần khiết, bây giờ lại nghe đối phương như thế, hắn cũng không tự chủ được bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh mình cùng Hình Chiến làm tình. Nhớ tới ánh mắt tràn đầy dục vọng cùng tính xâm lược của đối phương ngày đó, còn có cả bộ dáng thất thần vô hại khi lên tới cao trào, cùng với khoái cảm khiến người ta đã hưởng qua một lần chỉ muốn hưởng thêm lần nữa kia, Cố Khâm cảm giác cả người mình đều nóng lên. Tưởng tượng Thượng tướng Hình Chiến, vương giả ngày trước, vị tướng quân được ca ngợi là trẻ tuổi nhất, cao cao tại thượng kia trằn trọc rên rỉ trước mắt mình, bởi vì đau đớn hoặc dục vọng mà lộ ra biểu tình ẩn nhẫn, trong lòng hắn liền dâng dục vọng chinh mục mãnh liệt, hận không thể lập tức đè đối phương xuống dưới người mình…
Cố Khâm khó khăn dời tầm mắt mình rời khỏi đôi mắt sâu không thấy đáy kia của Hình Chiến, dùng sức lắc đầu, vứt hết những hình ảnh lung tung lộn xộn kia, thế nhưng lại tình cờ chuyển mắt tới chiếc giường bắt mắt dễ thấy nhất trong căn phòng nhỏ hẹp này, cũng chính là thứ khiến người ta suy nghĩ xa xôi kia.
“Buông tay! Tôi mệt.” Cố Khâm chỉ sợ đối phương sẽ nhìn ra ý nghĩ xấu xa của mình, vội vàng muốn thoát khỏi đối phương.
“Đi tắm rồi ngủ tiếp.” Hình Chiến thuận thế buông lỏng tay.
Lời nói của Hình Chiến nhắc nhở Cố Khâm, trong thời gian này hắn hoặc là bị giam ở trong khoang chữa trị hoặc là bị trói trên bàn mổ để tiêm thuốc, còn có cả cơ thể từng bị xúc tu của Satan đụng vào nữa, cả người Cố Khâm bỗng nổi hết cả da gà da vịt, toàn bộ ý nghĩ kiều diễm khi nãy đều bị chán ghét xóa sạch, hận không thể cọ rửa toàn thân vô số lần.
Cố Khâm nhanh chóng vọt vào phòng tắm, cọ rửa hết lần này tới lần khác, cuối cùng cũng cảm thấy sạch sẽ trong lòng, lúc này mới tùy ý quấn một chiếc khăn tắm quanh nửa người dưới, nhẹ tay nhẹ chân ra khỏi phòng tắm, ngã người nằm ngửa trên giường, mệt mỏi kéo tới, mắt vừa mới nhắm lại, chỉ mấy giây sau đã ngủ say.
Hình Chiến ngồi ở mép giường, đưa tay nhẹ nhàng lướt dọc theo ngực Cố Khâm xuống tới bụng. Mỗi một khối cơ bắp đều vừa vặn mà xinh đẹp, nhưng chỉ mấy tiếng đồng hồ trước thôi, trên cơ thể xinh đẹp này còn nổi đầy mạch máu màu đen dữ tợn. Ngón tay Hình Chiến không mang theo bất cứ tình sắc gì mà vuốt ve cơ thể Cố Khâm, dưới mắt đều là ưu tư đau lòng. Y cúi người hôn lên môi Cố Khâm, chợt nhớ tới lời của lão quân y, trong mắt lóe lên ánh sáng không rõ ý nghĩa. Làm tình sao…
Lại ngồi một lúc, Hình CHiến luôn có cảm giác mình đã quên mất cái gì đó. A, phải rồi, trước khi đi Cố Hoằng có nói khi Cố Khâm tỉnh lại thì phải báo cho hắn. Hình Chiến liên lạc tới Cố Hoằng, đưa màn hình chuyển tới Cố Khâm đang nằm trên giường, “Tỉnh, lại ngủ.”
“Ừ, quân y vừa mới báo cáo với tôi xong.” Nhìn gương mặt ngủ say an tĩnh của con trai, lại nhìn Hình Chiến đang ở ngay gần sát hắn, trong lòng Cố Hoằng có chút chua xót, “Chăm sóc nó cho tốt.”
“Tôi sẽ.” Hình Chiến một lần nữa nắm lấy tay Cố Khâm.
Ngày thứ hai, khi Cố Khâm tỉnh lại, mệt mỏi đã hoàn toàn bị quét sạch, cả người có tinh thần hơn rất nhiều. Hơn nữa thực lực tăng tới cấp A, hắn cảm thấy vô cùng thoải mái và tỉnh táo, trực tiếp kéo Hình Chiến tới sân huấn luyện thống khoái mà đánh một trận, khiến cho đám người vây xem nhìn hoa cả mắt, ngây người như phỗng. Mẹ ơi! Hai tôn đại thần này chui từ đâu ra thế?
Cả người ra đầy mồ hôi, cơ thể Cố Khâm cũng không xuất hiện tình trạng không mong muốn, tất cả mọi người đều tạm thời thở phào nhẹ nhõm. Sau đó hắn bị Cố Hoằng gọi sang gặp, một mình.
Hai người im lặng ngồi đối diện trong chốc lát, Cố Khâm ung dung mà chờ đối phương mở miệng, cuối cùng Cố Hoằng hỏi, “Cơ thể cảm giác thế nào?”
“Không có gì đáng ngại.” Cố Khâm lãnh đạm trả lời.
Cố Hoằng quyết định dứt khoát nói thẳng, không vòng vo nữa, “Cố Khâm, có thể nói cho cha biết chiến thuật chỉ huy, kỹ xảo cận chiến của con là học từ ai không? Cha là cha con, nếu như con muốn học, vậy cha có thể dạy con.”
“Cha còn biết mình là cha con?” Cố Khâm giễu cợt cong cong khóe môi, ngay từ câu nói đầu tiên đã khiến Cố Hoằng nghẹn lại, “Con đến từ tương lai, có trí nhớ của hai mươi năm tương lai, chiến thuật chỉ huy của con là học từ sổ ghi chép tác chiến của cha sau khi cha mất, mấy kỹ xảo cận chiến kia là do con lăn lộn trong quân đội hơn mười năm, tích lũy từng chút kinh nghiệm lại mà học được, không có quan hệ gì với cha cả.”
“Con…” Cố Hoằng nhướng mày một cái, Cố Khâm dùng loại giọng điệu đùa giỡn để nói chuyện hoang đường như thế khiến cho lý trí của hắn không thể nào tin nổi, nghĩ rằng Cố Khâm là bởi vì mình xem nhẹ đối phương trong một thời gian dài mà lại tiếp tục phản nghịch, “Cố Khâm, con hẳn là biết cha đang nói chuyện rất nghiêm túc với con.”
“Con cũng rất nghiêm túc.” Trên gương mặt Cố Khâm đã không còn thấy nụ cười khi nãy, “A a, cha quả nhiên không tin con, vậy thì quên chuyện con vừa nói đi, chúng ta không còn gì để nói nữa.” Hắn đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Đợi đã!” Cố Hoằng đứng bật dậy. Hắn đột nhiên có cảm giác, nếu cứ để cho Cố Khâm rời đi như thế, vậy quan hệ giữa bọn họ có lẽ sẽ vĩnh viễn không thể nào cứu vãn được nữa. Hắn buột miệng nói ra, “Cha tin con!” Trong nháy mắt ấy, suy nghĩ xoay chuyển trong đầu hắn, Cố Khâm đột nhiên thay đổi, cùng với thực lực vượt xa người thường của Hình Chiến, còn có cả câu nói không rõ ý nghĩa kia của Nguyên soái… Có lẽ lần này hắn nên vứt bỏ lý trí cố chấp của mình đi, chọn tin tưởng một lần, “Hình Chiến, cũng giống con?”
“Đúng thế.”

Sau khi Cố Khâm trở lại, Hình Chiến phát hiện tâm trạng của đối phương dường như rất tốt, không đợi y hỏi, Cố Khâm đã tự mình mở miệng, “Tôi nói cho cha tôi biết về thân phận của tôi.”
“Không tồi.” Hình Chiến cũng không kinh ngạc, y cũng cho rằng nói ra sẽ ổn thỏa hơn, chỉ là… “Cha cậu tin cậu?”
“Ông ấy nói tin.” Cố Khâm mỉm cười. Bất luận trong lòng đối phương có tin hay không, như vậy cũng đã đủ rồi.
Thông qua thu hình đối chiến của nhóm Hình Chiến, việc Mendel phản bội đã được xác định là sự thật. Nguyên soái Hình Duệ thông báo việc này ra toàn Liên minh, khiến cho mọi người vô cùng kích động, chửi rủa Mendel vô sỉ. Trong lúc nhất thời, mọi người cũng bắt đầu hoài nghi, liệu trong quân đội có còn sĩ quan nào phản bội Liên minh Nhân loại nữa không.
Những đồng sự vốn có quan hệ tương đối tốt với Mendel lập tức phủi sạch quan hệ của mình với hắn, sắc mặt của những chính khách kia thì có chút khó coi, bọn họ vốn định mượn tay Mendel để đào tạo ra một nhóm sĩ quan, xâm nhập vào trong từng bộ phận của quân đội, đến khi xé rách mặt với nhau thì có thể phát huy được tác dụng khó lường. Ai ngờ Mendel bại lộ trước thời gian, lại còn gây ra thêm tin đồn ảnh hưởng xấu. Các chính khách chưa đủ thực lực không thể không thu tay, tạm thời không làm ra động tác gì.
Bởi vì lần này chủ hạm Satan bị tổn hại nặng nề, quân Liên minh và quân Satan một lần nữa rơi vào tình thế bế tắc. Quân Liên minh hiển nhiên đã nhận ra phía trước chính là cạm bẫy, Satan thì lại không ngừng phái ra hạm đội quấy rầy, ý đồ dẫn bọn họ đi sâu vào trong, thế nhưng những hạm đội đi gây rối này thường chỉ có đi mà không có về, chưa nói tới việc dụ dỗ, chúng còn chưa kịp làm gì đã bị bắn thành cái rổ. Quân Liên minh từ đầu tới cuối không có chút nóng nảy nào, cứ đóng quân tại đó, hạm đội ở hậu phương không ngừng tiến đến gia nhập, đội ngũ càng ngày càng lớn mạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.