Chương trước
Chương sau
Ngữ khí của Hình Chiến có chút dọa người, khiến cho Cố Khâm nhất thời không thích ứng được. Thời đại này, bát quái cũng có thể bát quái để trút giận như vậy sao…
Cố Khâm dửng dưng như không mà trả lời, “Bởi vì sau này tôi muốn ra chiến trường, không có thời gian, tinh lực để chăm sóc cho bạn đời tương lai. Mẹ tôi trước khi chết vẫn không thể thấy mặt cha tôi bởi vì lúc ấy cha tôi vẫn còn đang ở chỗ tiền tuyến xa xôi. Tôi nghĩ, nếu như tôi không chịu nổi trách nhiệm kia, vậy chẳng bằng không bắt đầu. Nếu quyết định đem hết thảy tinh lực lên trên chiến trường, vậy thì còn kết hôn sinh con làm gì? Tôi không muốn trở thành một người chồng, người cha vô trách nhiệm.”
Hình Chiến trầm mặc, vì thế nên đây mới chính là nguyên nhân cho lời đồn đại Cố Khâm phản nghịch và căm ghét quân đội? Có điều y cảm thấy ý nghĩ của Cố Khâm có chút cực đoan. Cha của y là Nguyên soái, có thể còn bận rộn hơn cả Cố Hoằng, thế nhưng y cùng ba mình Chung Vân Tu vẫn sống rất khá.
Trước đây khi Chung Vân Tu khuyên y tìm người yêu từng nói, “Có người yêu làm bạn có thể giúp con bình tĩnh lại, trạng thái căng thẳng kia không tốt cho tinh thần con. Hơn nữa có người yêu, con sẽ càng biết cách chăm sóc cho bản thân, bởi vì con không muốn để người yêu con lo lắng sợ hãi, cũng không muốn để đối phương ở lại một mình. Ta phát hiện con cứ luôn thích xông lên tuyến đầu, không để ý an toàn của mình, cho nên ta mới hi vọng con mau chóng tìm một người bạn đời.”
Hình Chiến cảm thấy mình phải nói gì đó, thế nhưng y không biết cách an ủi người khác. Nếu hiện tại ba y ở đây thì tốt rồi, ba luôn có năng lực khiến cho nội tâm người khác trở nên ấm áp, “Cậu có thể tìm một người cùng cậu ra chiến trường.”
Cố Khâm cười cười, “Nói sau đi.”

Khi giải đấu đã tới gần, đội đại diện cho trường quân sự Đệ Nhất cũng chuẩn bị đi tới trường quân sự Liên minh chỉ huy. Trước khi lên đường, Tạ Hoan cuối cùng cũng cạo bộ râu quai nón lôi thôi của hắn đi, khiến cho những tân sinh năm nhất chưa từng nhìn thấy bộ mặt thật của hắn kích động vô cùng. Sát! Hóa ra huấn luyện viên không phải là đại thúc mà là một đại soái ca!
“Uây! Huấn luyện viên, thầy đẹp trai vậy!” Alvin kinh ngạc thốt lên, “Lúc trước thầy nghĩ thế nào mà lại đi để cái bộ râu kia chứ! Thầy nhất định sẽ nổi tiếng tại buổi giao lưu của các huấn luyện viên cho mà xem!”
Angus liếc Alvin một chút, cười càng ôn hòa. Tạ Hoan cũng không trả lời, chỉ là sờ sờ cái cằm không còn râu tua tủa của mình. Lúc trước hắn đánh cược với Angus bị thua, phải nhận trừng phạt để bộ mặt râu ria như vậy ba tháng. Hiện tại vẫn chưa tới thời gian, thế nhưng vì hình tượng trường quân sự Đệ Nhất, hiệu trưởng đã tự mở miệng yêu cầu hắn. Vất vả lắm Angus mới chịu để hắn cạo đi, thế mà sau khi giải đấu kết thúc trở về còn phải bù đắp lại mấy ngày.
Huấn luyện viên mang đội lần này là Tạ Hoan, vốn chỉ cần có một người là hắn, nhưng nghe theo Alvin, không rõ Angus làm thế nào mà ra được cái vị trí trợ thủ này, đi cùng với bọn họ.
Giải đấu liên trường cũng không phải ai muốn tham gia cũng được. Tất cả học viên phải đạt được quân hàm Thiếu tá ở một trong hai khu trên mạng chiến đấu mới có tư cách dự thi, dù sao thì thực lực quá yếu mà tới tham dự thì cũng không có ý nghĩa. Điều kiện này đã loại bỏ một phần các trường quân sự cỡ nhỏ, còn khiến cho học viên có thể tham dự của một bộ phận trường quân sự khác không còn lại bao nhiêu, thậm chí có trường chỉ có thể phái một học viên tới. Vì lẽ đó mà trường có thể tham gia thử thách thực lực đặc biệt trong thi đấu đoàn đội về cơ bản đều là các trường cỡ trung bình trở lên.
Có điều, dù cho là vậy thì cũng đã có hơn một nghìn trường quân sự cử ra học viên ưu tú nhất của mình tới, số lượng này khiến cho trường quân sự Liên minh chỉ huy làm chủ nhà cho dù có diện tích rất lớn cũng không thể chứa thêm nổi mấy vạn người từ ngoài tới, trong lúc nhất thời người người tấp nập, vô cùng náo nhiệt, nơi nào cũng có thể thấy được các quân giáo sinh mang đồng phục không giống nhau.
Mấy người Cố Khâm đã tới nơi này ba ngày trước khi giải đấu bắt đầu. Bởi vì bọn họ đến tương đối trễ nên lúc này, lượng người lưu thông tại cửa trường học rất lớn. Chiếc xe huyền phù mang dấu hiệu của trường quân sự Đệ nhất đi tới lập tức hấp dẫn sự chú ý của vô số người, mọi người nhanh chóng dừng bước.
Người xuống xe đầu tiên là hai vị huấn luyện viên, sau đó là các thành viên chủ lực và thành viên dự bị. Trên người bọn họ mặc đồng phục màu xám đậm, làm nổi bật lên thân hình cương nghị rắn rỏi, khí vũ hiên ngang. Cả đoàn người đứng chung một chỗ lại càng khiến cho loại khí thế lạnh lẽo sát phạt cơ hồ xông vào não người xung quanh, làm hô hấp của mỗi người đều cứng lại, không còn dám lớn tiếng náo động. Chỉ từ diện mạo tinh thần thôi đã có thể nhìn ra bọn họ thật sự khác biệt với những trường quân sự khác.
Ánh mắt của Tạ Hoan quét nhanh qua đám người. Họ vốn định đi về chỗ ít người, thế nhưng đám đông lại đã chủ động mở ra một con đường trước mặt họ. Tạ Hoan ra hiệu cho mọi người đi theo, cùng Angus sóng vai đi trước. Các học viên phía sau cũng không đi thành đội ngũ, có chút tùy ý bước sau huấn luyện viên, thế nhưng bước chân vẫn chỉnh tề đồng đều như trước. Giày quân đội màu đen nện trên mặt đất, tiếng vang “cộp cộp” phảng phất như gõ vào trái tim đám đông, khiến bọn họ không tự chủ được mà thở mạnh, tim khẩn trương đập theo nhịp bước của mấy người kia, tầm mắt không tài nào dời đi được.
Mãi tới khi mấy người kia đã khuất khỏi tầm mắt, đám đông vốn yên tĩnh cuối cùng cũng bình tĩnh lại, hồi phục ồn ào lúc trước.
“Ai, mọi người có thấy Z và Thương Lang không?”
“Thấy rồi thấy rồi! Ở ngay phía sau hai huấn luyện viên!”
“Giải quán quân thi đấu đoàn đội năm nay chắc chắn là vào tay trường quân sự Đệ Nhất rồi, có tận hai tầng bảo hiểm cơ mà!”
“Hai bọn họ còn chưa phân thắng bại đâu. Bọn họ vào hai trường quân sự khác nhau thì tốt rồi, như vậy thì mới có náo nhiệt để xem.”
“Nếu như bọn họ có tham gia thi đấu cá nhân hạng mục chiến thuật chỉ huy nhất định có thể đối đầu rồi.”…
Không để mọi người đi tới nơi tiếp đón thì một người quen đã xuất hiện.
“Thương Lang! Thương Lang!” Mina nhảy nhảy nhót nhót chạy tới, phía sau còn có bốn năm bạn học đi theo. Các cô đều mặc đồng phục giống nhau, “Thật tình cờ! Các anh vừa tới sao?”
Tạ Hoan ra hiệu Cố Khâm tự mình giải quyết, sau đó dẫn các học viên còn lại đi trước. Hình Chiến hiển nhiên là ở lại cùng Cố Khâm, Alvin cũng vì hiếu kì mà không rời đi.
“Mina.” Cố Khâm lễ độ gật đầu.
Mina vô cùng cao hứng, giới thiệu với bạn mình, “Đây chính là Thương lang, người bên cạnh là Z, tôi đều đã kể với các cậu rồi. Ông nội tôi đang làm cơ giáp cho bọn họ đấy!”
Mấy cô gái còn lại đưa mắt quan sát bọn họ, ríu ra ríu rít chụm đầu ghé tai, thỉnh thoảng còn nở nụ cười khẽ dễ nghe.
Thính lực quá tốt cũng không phải chuyện hay, Cố Khâm có chút lúng túng, bởi vì hắn nghe được mấy cô gái này thảo luận với nhau hắn với Hình Chiến ai đẹp trai hơn ai thích hợp làm bạn trai hơn, thảo luận các cô thích ai hơn. Hắn quyết định nói chuyện vài câu rồi mau chóng rời khỏi, “Mina, các cô đều là học chế tạo cơ giáp sao?” Trước đó Cố Khâm vẫn luôn cho rằng trong ngành chế tạo cơ giáp này có nhiều nam hơn là nữ, lại không ngờ được hôm nay lại gặp nhiều như vậy.
“Đúng thế, chúng tôi đều học tại học viện chế tạo cơ giáp, trường của chúng tôi là trường đào tạo ngành chế tạo cơ giáp tốt nhất liên minh!” Mina kiêu ngạo mà trả lời, rồi giới thiệu cho Cố Khâm biết mấy người bạn bên cạnh, “Mấy người chúng tôi có học khoa thiết kế, khoa duy tu, khoa cải tạo, khoa tổng hợp, trên căn bản tạo thành một chuỗi dịch vụ hoàn chỉnh từ khâu thiết kế cơ giáp cho tới khâu bảo dưỡng duy tu hoàn chỉnh! Sau này có nhu cầu gì có thể tìm tới chúng tôi nha! Nào nào, để tôi giới thiệu một chút, đây là…”
“Không cần, chúng tôi rất bận.” Hình Chiến đánh gãy cô, kéo theo Cố Khâm xoay người rời đi. y không thích ánh mắt mơ ước Cố Khâm của đám con gái kia.
Cố Khâm cũng đang nóng lòng muốn thoát khỏi bọn họ, ỡm ờ mặc y kéo mình đi, quay đầu phất tay, “Xin lỗi, chúng tôi còn phải đi theo đội ngũ, sau này có cơ hội sẽ nói chuyện sau!”
Hai người vừa đi xa, đám nữ sinh này nói chuyện lại càng không kiêng kị gì.
“Cậu xem, tôi đã nói Thương Lang so với Z được hơn, Z này quá lạnh lùng!”
“Tôi càng thích Z hơn, cậu không thấy cái kiểu lạnh lùng ấy rất đặc biệt sao!”
“Đúng thế đúng thế, Thương Lang không có cá tính gì cả!”
“Nhưng mà nếu sau này muốn sống chung thì kiểu như Thương Lang mới tốt. Z lạnh lùng như thế, nói không chừng lúc x cũng sẽ lạnh nhạt nha!”
“Chỗ nào! Mọi người đều nói là người càng lạnh lùng thì lúc lên trên giường lại càng nhiệt tình đấy!”…
Alvin ở một bên nghe được toát hết mồ hôi, mấy vị bạn học này, các cô đừng xem nhẹ tôi như vậy chứ! Sớm biết như vậy đáng nhẽ nên rời đi cùng bọn Cố Khâm rồi…
“Ai nha! Các cậu đừng ở chỗ này suy nghĩ lung tung, không có cơ hội đâu. Thương Lang và Z là một đôi đó!” Mina thẳng thắn mà nói với đám nữ sinh đang ngày càng hưng phấn này, “Lúc trước chính miệng Z đã nói với ông nội tôi, Thương Lang là bạn trai hắn!”
Mina lập tức giội cho mọi người một chậu nước lạnh. Cả Alvin cũng giật nảy mình. Cái gì? Loại tính cách như Hình Chiến sẽ thẳng thắn thừa nhận quan hệ của hai người như vậy, lẽ nào họ đúng là một đôi?! Không được, hắn nhất định phải tìm hiểu rõ chân tướng câu chuyện. A, tiệc rượu hữu nghị tối nay chính là một cơ hội tốt… Alvin tính toán nhanh, không tiếp tục nghe nữa mà cũng vội vã đuổi theo đội ngũ.
Sau khi đoàn đại biểu của trường quân sự Đệ nhất đi đến nơi tiếp đón thì có nhân viên tới dẫn họ vào khu vực nghỉ ngơi riêng. Bởi vì có quá nhiều người tới tham gia giải đấu, phòng ở tốt nhất cũng chỉ có phòng hai người, đây là bởi vì địa vị đặc thù của trường quân sự Đệ Nhất mà giữ lại cho họ, nếu không, bọn họ đến muộn như thế này thì ngay cả phòng sáu người cũng đều không còn. Khi chia tổ cũng không tốn quá nhiều thời gian, Hình Chiến và Cố Khâm đương nhiên bị chia vào một phòng. Phòng ở cũng không giống như ở trường quân sự Đệ Nhất hai phòng riêng một gian chung, phòng hai người ở đây là một gian phòng gồm hai giường đơn đặt song song, thêm vào đó là có hai gian phòng tắm.
Cố Khâm nhanh chóng sắp xếp hành lý rồi đi tắm rửa sạch sẽ. Chờ tới lúc hắn đi ra thì Hình Chiến đã tiến vào khoang giả lập. Cố Khâm cũng muốn vào luyện một chút, nhưng lại nhận được yêu cầu nói chuyện của Alvin, “Cố Khâm, bữa tiệc tối nay cậu có định đi không?” Ánh mắt của Alvin quét một vòng trên lồng ngực để trần của hắn, vóc người thật đẹp, “Trước đây ở trong ký túc xá cậu cũng thường như thế?”
“Tôi vừa tắm xong, quen rồi.” Cố Khâm lau tóc, “Cậu nói tiệc là muốn nói tới hoạt động giao lưu hữu nghị trước khi giải đấu bắt đầu?”
“Đúng vậy, nghe nói bữa tiệc rượu này là để mọi người hỏi thăm tin tức lẫn nhau, dù sao thì không lâu nữa cũng sẽ thành đối thủ của nhau rồi. Sau đó không biết từ lúc nào mà mục đích của bữa tiệc này liền biến chất, gần như thành đại hội xem mắt. Thật ra tôi ngược lại có thể hiểu được, dù sao chỉ cần khiến đối phương trở thành người yêu thì còn tin tức tình báo gì không bắt được vào tay nữa! Thế nào, cậu có muốn tham gia không?” Alvin vô cùng phấn khích hỏi.
“Không đi.” Cố Khâm lập tức từ chối. Chính hắn cũng không định đi tìm đối tượng, vậy đi cũng vô dụng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.