Roger còn đang kích động nói thì những người khác cũng lục tục đi vào, vừa vặn nghe được hết. Alvin che mặt, nhỏ giọng nói với Phương Vi Hùng, “Hiện tại tôi cảm thấy vô cùng mất mặt…”
Ánh mắt Hình Chiến sắc như đao tựa hồ muốn chém đứt tay Roger, “Anh còn muốn nắm bao lâu?”
“A? A! Xin lỗi! Tôi… Tôi không cố ý!” Roger nhanh chóng buông tay Cố Khâm ra, nhưng nhiệt tình vẫn không bị nước lạnh của Hình Chiến dội tắt, “Thương Lang! Xin cậu hãy nhận tôi!”
Cố Khâm dường như nhìn thấy được một cái đuôi đang vẫy bạt mạng phía sau Roger, không nhịn được mà chớp mắt vài cái, phát hiện đó chỉ là ảo giác của mình rồi mới ho khan một tiếng, “Vừa lúc tôi đang muốn nói chuyện với anh. Cái kia…” Hắn nhìn về những người khác ở quanh đó đang nhìn mình chằm chằm, kết quả mọi người vẫn không có ý định tránh đi. Quên đi, bọn họ nghe được cũng không sao, “Việc anh mô phỏng theo chiến thuật tôi vận dụng sẽ hạn chế lại tư duy của chính anh. Chuyện này cũng giống như việc các anh chỉ sử dụng chiến thuật trên sách vở, đều không nên làm. Tôi có thể chỉ điểm cho anh, nhưng tôi không có tư cách làm thầy của anh, như thế sẽ gây ảnh hưởng xấu cho anh.”
Roger vô cùng thất vọng, “Làm sao mà cậu biết! Từ khi tôi học chiến thuật của cậu, trình độ chỉ huy của tôi đã nâng cao hơn nhiều.”
“Đó là bởi vì đối thủ của anh quá yếu.” Cố Khâm không khách khí nói ra. Các học viên xung quanh hầu như toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tuong-quan-vs-tuong-quan/1352571/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.