Bác Kim gõ cửa một cái, Hứa Kiệt ngẩng đầu lên nhìn qua, còn Hứa Quan Hạo quay đầu đi chỗ khác, vội vàng giấu đi ánh nhìn âu yếm ban nãy.
“Cậu chủ, cậu Kiệt.” Hướng hai người gật đầu, bác Kim đặt thức ăn xuống bàn. “Lát nữa tôi sẽ gọi người đến dọn, cậu chủ đau dạ dày cũng nên ăn một chút, tôi có nhờ đầu bếp làm mấy món dễ tiêu hóa rồi.”
Nhìn qua ánh mắt của bác Kim, Hứa Quan Hạo cúi đầu, ừ một tiếng rồi lại nhìn Hứa Kiệt, thấy Hứa Kiệt không tỏ vẻ gì mới yên lòng.
Bác Kim đi rồi, Hứa Kiệt cùng Hứa Quan Hạo ăn cơm, cơm nước xong xuôi liền có người tới dọn. Hứa Kiệt cũng không rời phòng, mà lấy sách vở ra ngồi trong phòng Hứa Quan Hạo làm bài tập.
Hứa Quan Hạo nhìn Hứa Kiệt ở cùng phòng mình, cứ muốn nói rồi lại thôi. Đúng là hôm nay anh đau dạ dày, thế nhưng đã sớm đỡ rồi, cũng không phải chuyện gì nghiêm trọng, bây giờ lại bị bác Kim nói như vậy, chẳng khác gì hai người hùa nhau lừa Hứa Kiệt, việc này khiến Hứa Quan Hạo cứ mãi thấp thỏm, chỉ sợ Hứa Kiệt sẽ phát hiện ra.
Thế nhưng bây giờ Hứa Kiệt vẫn ở cùng anh, còn ngồi trong phòng làm bài tập, Hứa Quan Hạo cũng gạt ý nghĩ này đi, nằm xuống cười cười nhìn gò má Hứa Kiệt.
Hứa Kiệt làm bài xong thì thấy Hứa Quan Hạo tựa vào thành giường đọc mấy tập tài liệu trong tay.
Cậu đi tới bên giường anh, cẩn thận quan sát sắc mặt. “Hết đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tu-do/2306873/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.