Trong lòng Hứa Kiệt có chút phiền chán, cậu không hiểu Hứa Quan Hạo nghĩ gì, chỉ vì ở trong bữa tiệc có một cô gái đứng cạnh cậu, nên anh nghi ngờ cậu nhắn tin cùng người kia.
“Hai người ngồi cùng bàn, em rất quan tâm cô bé ấy? Tiểu Kiệt, em thích cô bé kia sao? Tiểu Kiệt, nói cho anh biết đi… Có phải em thích cô bé kia hay không?” Nói đến câu cuối, trong lòng Hứa Quan Hạo đau nhói khó chịu, sắc mặt cũng thâm trầm hơn.
Hứa Kiệt nhíu mày, rốt cuộc nhịn không được nói. “Hứa Quan Hạo, anh như này rất đáng ghét, có biết không?”
Cậu vừa nói xong, sắc mặt Hứa Quan Hạo bỗng dưng tái nhợt, vốn đang lo lắng cũng bình tĩnh lại, thấy gương mặt cậu đầy vẻ không kiên nhẫn và phiền chán, trong lòng vô cùng xót xa.
Bàn tay nắm lại rồi buông ra, vẻ mặt Hứa Quan Hạo có hơi ảo não và luống cuống. “Xin lỗi, anh..” Anh vươn tay định nắm lấy tay Hứa Kiệt, nhưng lại bị Hứa Kiệt gạt tay ra, sắc mặt Hứa Quan Hạo mỗi lúc một tái nhợt.
Từ từ gục đầu xuống, trong lòng Hứa Quan Hạo tràn đầy lo sợ và bất an. “Xin lỗi, vừa rồi anh có chút nóng nảy.. Nhưng mà anh sợ, anh sợ em thích người khác, biết không, mỗi lần thấy em đứng cạnh những người con gái khác, cho dù không muốn thừa nhận, nhưng anh vẫn thấy mấy cô bé kia, bất luận là ai, cũng đều xứng với em hơn anh, anh cảm thấy mình không xứng đáng được đứng bên cạnh em, anh cũng hiểu.. em vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tu-do/2306861/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.