Kể từ khi tốt nghiệp, đã lâu rồi Hứa Quan Hạo không viết nhiều như vậy, anh và Hứa Kiệt ngồi trong thư phòng viết suốt cả buổi chiều, mãi đến tối mới chép xong được một nửa.
Hứa Quan Hạo vốn muốn rủ Hứa Kiệt đi trượt tuyết, thế nhưng vì lo chuyện bài tập, hai người quyết định trước mắt giúp Hứa Kiệt làm bài, sang năm mới thì đi chơi sau.
Sáng ngày ba mươi, bác Kim kêu gọi người làm dọn dẹp quét tước nhà cửa, sau đó thì làm cơm tất niên. Người trong biệt thự bận bận rộn rộn, còn Hứa Quan Hạo và Hứa Kiệt thì ngồi trên phòng, tiếp tục làm bài tập.
Buổi sáng lúc tỉnh lại, ăn sáng xong, bá Kim đã gọi mọi người ra dọn dẹp, trong nhà nhiều người đi tới đi lui, Hứa Quan Hạo và Hứa Kiệt vì không muốn bị làm phiền, nên về phòng chui vào chăn, kê cái bàn nhỏ ra làm bài.
Hứa Quan Hạo ngồi viết một mạch, còn Hứa Kiệt thi thoảng lại dừng lại ngẫm nghĩ, cặp mày cũng nhíu chặt lại.
“Hay là anh làm tiếng Anh giúp em đi.” Lại một lần nữa bị bí, Hứa Kiệt đặt bút xuống, quay đầu hướng Hứa Quan Hạo nói.
“Không được, tiếng Anh em không tốt, phải tự làm bài đi.” Hứa Quan Hạo không ngẩng đầu, vừa viết vừa từ chối.
Hứa Kiệt mím môi, đành cầm bút lên làm, thế nhưng chỉ được mười phút đã lại bí, cậu bực mình ném bút xuống, quay đầu nhìn Hứa Quan Hạo, tiến sát lại nói. “Nhưng tiếng Anh khó, cứ thế này thì còn lâu mới xong.”
Ngừng bút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tu-do/2306850/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.