Xe dừng trước cổng trường, Hứa Kiệt đeo ba lô lên, thấy Hứa Quan Hạo rầu rĩ không vui thì ôm lấy anh.
“Được rồi, khi nào đến nơi thì em sẽ nhắn tin cho anh.”
Hứa Quan Hạo trầm mặc gật đầu, sau đó vuốt ve gương mặt cậu, cuối cùng hôn môi cậu một chút rồi mới buông Hứa Kiệt ra.
Xe đã chờ sẵn bên ngoài cổng trường, Hứa Kiệt từ trên xe bước xuống thì liền đi đến tìm xe mình ngồi, tìm thấy xong thì chào hỏi chủ nhiệm một chút rồi chuẩn bị lên xe.
“A Kiệt!” Vương Vọng thở hổn hển chạy đến, vừa vặn gọi Hứa Kiệt đang định bước lên xe.
Từ trên xe bước xuống, Hứa Kiệt nhìn Vương Vọng hỏi. “Sao ông lại tới đây?”
“Kia là, Trịnh Dương..” Vẫy vẫy tay, Vương Vọng kéo cậu bé đứng sau lưng mình qua, nói với Hứa Kiệt. “Em ấy là hàng xóm nhà tôi, là anh em tốt đó, lớp quân sự của thằng bé ở cạnh lớp ông, đến lúc ấy có chuyện gì thì cứ tìm thằng bé.”
Nhìn cậu nhóc đứng bên cạnh Vương Vọng, Hứa Kiệt gật đầu cười. “Được rồi, nếu sau này có việc thì tôi sẽ tới tìm em ấy, cảm ơn ông.”
“A Kiệt, ông đừng thấy Trịnh Dương nhỏ bé mà coi thường nha, em ấy học võ từ nhỏ đó. Rất lợi hại. Trịnh Dương, nếu như cậu ấy có chuyện gì thì nhớ giúp một chút, biết không?” Thấy Hứa Kiệt không để ý, Vượng Vọng đành phải dặn Trịnh Dương một câu.
“Vâng, em sẽ. Anh yên tâm đi.”
Cậu bé tên Trịnh Dương, không chỉ có vóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tu-do/2306848/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.