Rửa mặt xong, Hứa Kiệt đi ra khỏi phòng, trông thấy Hứa Quan Hạo vẫn đang ngẩn ngơ, cậu quơ quơ tay trước mặt anh nói. “Em đi lấy bữa sáng đây, anh đi rửa mặt đi, nhớ mặc quần áo tử tế.”
Hứa Quan Hạo phục hồi tinh thần, cong môi cười.
Bác Kim chuẩn bị một vài món thanh đạm, Hứa Kiệt và Hứa Quan Hạo ngồi trong phòng cùng nhau ăn.
“Hôm nay em không phải đi học sao.” Co người trong chăn, Hứa Quan Hạo hỏi.
Từ cặp sách lấy sách vở ra, Hứa Kiệt cởi giày lên giường, chui vào trong chăn rồi dựa vào thành giường.
“Em xin nghỉ, anh ăn xong thì uống thuốc rồi ngủ đi, đêm qua gặp ác mộng nên chắc không được ngủ ngon rồi.
“Ừ..” Hứa Quan Hạo gật đầu, sau đó ôm lấy Hứa Kiệt. “Bị bệnh kể cũng hay, em đối tốt với anh, lại còn dỗ ngon dỗ ngọt.”
Đang mở sách vở, động tác của Hứa Kiệt ngưng lại, cúi đầu nhìn Hứa Quan Hạo. “Bình thường em đối xử không tốt với anh sao?”
Hứa Quan Hạo mím môi, ý vị thâm trường nói. “Trước lúc anh bị ốm, em không chịu ôm anh ngủ, còn nằm cách xa anh nữa, giống như sợ bị anh chạm vào.
Vẻ mặt ngạc nhiên, hai tai Hứa Kiệt nhất thời đỏ lên, cúi đầu tiếp tục đọc sách.
Đột nhiên hiểu vì sao Hứa Kiệt không cho mình chạm vào, Hứa Quan Hạo cười trong lòng, vẫn như cũ hỏi Hứa Kiệt. “Sao không cho anh ôm em ngủ.”
Hứa Kiệt xem sách, không để ý đến Hứa Quan Hạo.
“Tiểu Kiệt, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tu-do/2306844/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.