Hứa Quan Hạo nói đi là đi, ngày hôm sau liền lên lịch trình, hơn nữa hôm ấy đi anh cũng không cho Hứa Kiệt tiễn, nói nguyên câu thế này. “Em mà tiễn chắc anh đổi ý không đi nữa mất, còn có, đến hôm ấy nhớ đón anh!”
Cơ mà nói thật, với việc Hứa Quan Hạo đi công tác nửa tháng, Hứa Kiệt không có cảm giác khó tách ra, cậu chỉ nghĩ, nửa tháng rất nhanh qua đi.
Sáng sớm ngày thứ hai Hứa Quan Hạo đi công tác, cậu nhận được điện thoại của anh, nhìn đồng hồ, có lẽ ở chỗ anh đang là buổi tối.
“Tiểu Kiệt, em đang làm gì?”
Bật loa ngoài điện thoại, Hứa Kiệt vừa thay quần áo vừa nói. “Thay quần áo rửa mặt, sau đó thì chạy bộ.”
“Chạy bộ?”
“Ở máy chạy trong phòng tập sao?”
“Không phải, chạy ngoài đường.”
“Sao lúc anh ở nhà em không chạy, chờ anh về rồi chúng ta chạy cùng nhau.”
“… Được.”
Hứa Quan Hạo đi được ba ngày.
“Tiểu Kiệt, em đang làm gì?”
Điện thoại được đặt trên bàn, Hứa Kiệt vừa nghe vừa nhìn giá sách, tùy ý nói. “Sắp lại sách trong thư phòng.”
“Sách của anh em đừng động vào, đừng làm loạn sách của anh.” Hứa Quan Hạo lập tức nói.
“Có mấy quyển sách của anh bị mốc, em giúp anh đem ra phơi nắng.”
“Đừng động vào sách của anh!”
Hứa Kiệt nhướn mày, không để ý đến điện thoại, trực tiếp lấy sách từ trên giá xuống.
“Tiểu Kiệt? Tiểu Kiệt?…”
Hứa Kiệt ôm sách đi đến sân thượng, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tu-do/2306837/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.