Editor: Vện
Chuyện sau đó thế nào, Tiểu Thạch Đầu không nhớ rõ.
Hắn chỉ nhớ một màu trắng xóa phủ kín bầu trời.
Chờ Tiểu Thạch Đầu tỉnh lại, hắn nhận ra mình đang nằm trên chiếc giường quen thuộc.
Đây là giường trong căn nhà nhỏ trên đảo vô danh, là nơi hắn và A Nam thường nghỉ ngơi.
Tiểu Thạch Đầu bàng hoàng nửa ngày, ngơ ngác ngồi dậy, cúi xuống nhìn cơ thể mình.
Lý y rộng rãi thoải mái, cơ thể thân thuộc.
Tiểu Thạch Đầu giơ tay xoa mặt, ngẩn người, “Ta biến về rồi à?”
Hắn vừa dứt lời, cửa phòng bật mở, Trọng Đạo Nam ánh mắt mệt mỏi xuất hiện, vừa thấy Tiểu Thạch Đầu, tia hy vọng chợt lóe sáng.
Niềm vui sướng dần dần tràn ra khóe mắt.
Trọng Đạo Nam bước đến, vươn tay ôm ghì Tiểu Thạch Đầu vào lòng.
“Cuối cùng ngươi cũng tỉnh lại rồi.” Y nói rất khẽ, sợ đây chỉ là giấc mộng.
Tiểu Thạch Đầu chớp chớp mắt, sau đó nhoẻn cười, ôm lại Trọng Đạo Nam, nhỏ giọng nói, “Cảm giác như lâu lắm rồi không được ôm A Nam.” Sao lại thấy nhớ nhung đến thế cơ chứ.
Tiểu Thạch Đầu không biết những trải nghiệm trước đó có phải mơ hay không, nhưng hắn chắc chắn một điều…
Thiên Đạo đã đồng ý trả A Nam cho hắn.
Thật sự trả A Nam lại cho hắn rồi.
Tiểu Thạch Đầu không biết phải hình dung tâm tình mình như thế nào, hắn rất xúc động.
Hắn đã biến trở về, A Nam vẫn ngay bên cạnh hắn, chưa từng rời xa.
Tiểu Thạch Đầu và Trọng Đạo Nam ôm nhau rất lâu, sau đó Tiểu Thạch Đầu phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tru-ma/753852/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.