Editor: Vện
Khắc Giáp đứng trong một ngôi nhà giữa chốn hoang vu, tay cầm một bình ngọc trắng, đưa đến miệng một người bị pháp khí trói buộc, nhìn như đã chết, luồng sáng đỏ xuất hiện ngay lúc người kia chạm môi vào miệng bình.
Chờ đến khi ánh sáng biến mất, người chỉ còn chút hơi tàn kia hóa thành tro bụi, bị gió thổi tứ tán.
Khắc Giáp niêm phong bình ngọc, để bên tai lắc lắc, nhếch nụ cười thỏa mãn, nói với một người khác quỳ trước mặt, “Linh chủng của tên này vô cùng mạnh, chờ ta về môn phái bẩm báo rồi ban thưởng cho ngươi.”
Nam tử đang quỳ trước mặt Khắc Giáp có vẻ ngoài tương đương Phù Vân đạo nhân, gã nghe vậy liền cười cảm kích, định buông vài lời nịnh nọt thì bị Khắc Giáp không kiên nhẫn cắt ngang, “Rồi rồi, dốc sức làm việc cho môn phái tất sẽ được hưởng lợi, đừng nói lời thừa, mau về đi, cố gắng tìm càng nhiều linh nữ, linh nam càng tốt.”
Người đang quỳ vội đáp lời, lại bị Khắc Giáp đuổi đi.
Chờ tên kia biến mất, sư muội đứng sau lưng Khắc Giáp ló đầu ra quan sát bốn phía, “Khắc Giáp sư huynh, chúng ta thu thập gần đủ chưa? Nghe nói Phù Vân bên thành Tiên Duyên đã bị ai giết rồi, chúng ta khỏi cần chờ nữa.”
Khắc Giáp gật đầu, “Vậy chuẩn bị về thôi, không biết Phù Vân đã đụng phải ai mà bị giết dễ dàng như vậy, đúng là vô dụng.”
Sư muội cười hì hì, “Sư huynh đừng giận, mất một người cũng đâu có sao, dù gì thì Phù Vân cũng không dám khai ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tru-ma/753781/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.