Chương trước
Chương sau
Tên vô lại sau khi bị Cận Tri An đánh ngất tỉnh lại, vì có mệnh lệnh của thượng cấp, nếu tên côn đồ cứng đầu có thể dùng nghiêm hình, lập tức phái tới hai nhân viên có kinh nghiệm tra tấn phong phú, đối với tên vô lại tiến hành hỏi cung.
Bất quá đây chỉ là một tên du côn cắc ké, giỏi đánh nhau, lá gan không sợ hãi, căn bản cũng không cần bao nhiêu cưỡng bức cùng dụ dỗ, liền toàn bộ khai ra hết.
Tên này hoạt động trong băng đảng gần đó, muốn giáo huấn ai, muốn thu món nợ gì, đều sẽ lén lút mà đi tìm đám người này.
Mấy ngày trước có người đưa cho lão đại một khoản tiền, yêu cầu dạy dỗ tên tiểu tử què chân kia, hơn nữa cần phải mạnh tay một chút, vốn là định phái một người thôi, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất nên mới phái hai người.
Hai kẻ lưu manh này cũng không xem đây là chuyện to tát gì, không phải chỉ là giáo huấn cái tên què chân thôi sao, mỗi ngày tiểu tử kia đều sẽ đi qua con đường nhỏ đó, bọn chúng cố tình chọn một chỗ thiếu ánh đèn để mai phục. Nào nghĩ đến sẽ xuất hiện thêm Cận Tri An đi cạnh Trần Phỉ, bọn chúng ban đầu hơi do dự, mắt thấy hai người sắp đi ra khỏi con đường, lại đánh giá tiểu bạch Trần Phỉ có vẻ là không có sức chiến đấu, bọn chúng quyết định đánh lén Cận Tri An trước, chẳng lẽ còn không được sao?
Nhưng bởi vì cần ưu tiên đến nhiệm vụ chính, vẫn là công kích Trần Phỉ trước. Bọn chúng thật ra không muốn lấy mạng Trần Phỉ, chỉ là làm Trần Phỉ mất đi ngôn ngữ năng lực, hoặc là bán thân bất toại là được rồi (hai thèng nì lương thiện ghê =.=),đám côn đồ cắc ké như bọn chúng cũng không dám làm ra loại chuyện giết người a, vốn cho rằng không hề có sơ hở nào, không nghĩ tới Cận Tri An phản ứng thật nhanh, khi bọn chúng còn chưa kịp phản ứng liền đoạt một cây gậy, cùng bọn chúng triền đấu, cuối cùng nhiệm vụ không hoàn thành không nói, lại còn bị bắt.
Tên côn đồ cắc ké vô cùng ảo não, lập tức đem sai lầm đẩy hết lên đồng bọn đã chạy mất kia, nói chính mình chưa kịp động thủ liền bị đánh ngất xỉu, xem cảnh sát có thể suy xét mà xử lý khoan hồng hay không.
Hai vị cảnh sát nhận được mệnh lệnh là … điều tra trọng điểm việc này, tra ra hung thủ đằng sau, không thể nuông chiều.
Trải qua hỏi dò, tên côn đồ cắc ké chỉ là một đứa chân tay, trên căn bản hoàn toàn không biết người đưa tiền là ai, khả năng chỉ có Hổ ca của bọn chúng biết thôi. Thấy có hỏi cũng không ra gì nữa, giao người lại cho quản lý nhà giam, hai vị cảnh sát kia lập tức quay trở về báo cáo kết quả.
Đối với địa bàn này, toàn bộ lưu manh đều được cảnh sát nắm chắc hồ sơ trong tay, người tên Hổ ca này là tội phạm cứng đầu, đã có tiền án, cả ngày gây chuyện thị phi, khiến người ta nhức đầu không thôi, lần này vừa vặn lại được mời tới cục cảnh sát, đến đây ngồi uống trà một chút.
Hổ ca ở nơi nào, mọi cảnh sát đều biết rõ, trực tiếp đi đến đó mời người. Hổ ca lần nào cũng không phản kháng, vẻ như chuyện này không có gì quan trọng, rất phối hợp, đúng là tội phạm thâm niên có khác.
Thủ hạ tiểu đệ không tiền đồ, thấy cảnh sát hỏi đại ca của bọn chúng ở đâu, liền trực tiếp đi vào dẫn đại ca ra. Hổ ca cũng chẳng có trách móc gì, đối với cảnh sát rất hòa hảo, ý nói bản thân nhất định sẽ hợp tác.
Cảnh sát hỏi hắn, người đưa tiền ám toán Trần Phỉ là ai, Hổ ca vẫn tính là có chút đạo đức nghề nghiệp, nếu như đem danh tính khách hàng khai báo, sau này còn ai dám tìm hắn làm ăn nữa, việc này không phải tự đứt đoạn công việc của chính mình sao. Ngược lại tiểu tử bị đánh kia không quyền không thế, chẳng có một điểm uy hiếp, phía cảnh sát lại không có chứng cứ, tin chắc cũng không làm gì được mình. Vì vậy Hổ ca không có chút sợ hãi nào.
Cảnh viên thẩm vấn cười gằn, trước đây là không tìm được chứng cứ, nên không thèm để ý tên nhãi này, hiện tại thượng cấp đã lên tiếng, không phải là muốn một đao giết gọn sao.
“Cậu cũng đừng mạnh miệng, lần này cậu đá vào tấm sắt rồi, thượng cấp đã lên tiếng, không phải cậu không nói là xong, tốt nhất chính mình thành thật khai báo, còn có thể tranh thủ nhận được xử lý khoan hồng của pháp luật!”
Hổ ca bị doạ sững sờ, đoán già đoán non xem có phải là mình đang bị dụ gạt chăng, thế này không phải quá nghiêm túc rồi sao.
Người thẩm vấn cũng không thúc, một mặt cười gằn, nhếch môi khi thấy Hổ ca ở nơi đó nhìn về mình, dáng vẻ dường như đang nghi ngờ không thôi.
Do do dự dự hướng về đồng chí cảnh sát tìm chút manh mối: “Thật, thật sự? Thật sự người kia có lai lịch lớn thế a?”
Cảnh viên thẩm vấn hừ nhẹ một tiếng: “Đừng nói cậu, chính tôi đây cũng không biết bên trên là ai, không phải cậu dính líu trực tiếp sao! Tốt nhất nên thành thật khai báo đi!”
Hổ ca nói thầm trong lòng, sắc mặt cảnh viên không giống là giả, phải làm thế nào đây? Nhưng nghĩ lại cuối cùng hung thủ cũng không phải hắn, động thủ cũng không phải hắn, vẫn là tranh thủ nhận sự khoan hồng đi, Hổ ca thức thời thông suốt, lập tức thẳng thắn đem toàn bộ sự việc khai báo.
“Mấy ngày trước có một người phụ nữ đột nhiên liên lạc với tôi, yêu cầu tôi chăm sóc đặc biệt một người, cũng không nói cụ thể là chuyện gì, thế nhưng cô ta đặt cọc rất nhiều, tôi vừa nhìn là đoán được đây chính là khách hàng lớn, đồng chí cảnh sát à, tôi đúng là nhất thời nghĩ không ra, quỷ mê tâm hồn mà! Mãi đến tận ngày hôm trước cô ta mới liên lạc lại, thêm vào hai mươi ngàn, bảo là làm cho tiểu tử kia không thể nói chuyện, ngài xem, hiện tại tiền tôi chưa lấy được, còn khiến một người anh em vào tù, tiểu huynh đệ kia không có chuyện gì chứ? Tôi thật sự oan uổng a!”
Hai vị cảnh sát bị Hổ ca vô lại chọc đến phát cười, rốt cuộc cũng chịu mở miệng, một trong số hai người lên tiếng hỏi tiếp: “Có biết người chủ mưu tên họ là gì không?”
“Không biết a, đều là liên lạc qua điện thoại, tiền thì là trực tiếp chuyển vào tài khoản.”
“Số tài khoản ngân hàng là bao nhiêu?”
“Cái này sao có thể nhớ được, hay là thế này đồng chí cảnh sát, để tôi về nhà tìm xem?”
Lười cùng với Hổ ca phí lời, trực tiếp tiến lên soát người, thu được ví da cùng điện thoại di động, trong ví da có vài tờ thẻ. Hổ ca ủy ủy khuất khuất nói mật mã, còn lại tùy ý mặc cho cảnh sát đi thăm dò.
Rất nhanh liền có kết quả, bảy ngày trước, trong tài khoản của Hổ ca được chuyển vào năm ngàn, do một người tên là Triệu Nhu gửi đến, khảo soát thẻ căn cứ, tra ra được địa chỉ của người đó, lần này thu được kết quả kha khá rồi. Trực tiếp đem về cục, kẻ tình nghi ở địa phương gần đây.
Thượng cấp yêu cầu làm cấp tốc, lập tức xuất cảnh, một đường hỏi người lại hỏi người, cuối cùng cũng thành công trực tiếp gõ cửa nhà Triệu Nhu.
Thời điểm Triệu Nhu mở cửa còn có chút nghi hoặc, bạn già hai năm trước đã tạ thế, ở thành phố Hải Vị này cũng không có bất kì thân thích nào hay lui tới, nhìn thấy một đám cảnh sát ngoài cửa, nhất thời kinh ngạc, tay chân luống cuống mời cảnh sát vào nhà.
“Đồng chí cảnh sát uống nước đi, không biết là có chuyện gì?”- Nói rồi giống như người phạm lỗi lầm, đứng ở một bên xoa xoa hai tay.
Cảnh sát đến vì công vụ, nên lập tức đi thẳng vào vấn đề: “Không biết bà có biết một người tên Triệu Nhu không?”
“Chính là tôi, đây là, đây rốt cuộc là làm sao…?” – Triệu Nhu càng thấp thỏm hơn.
“Hiện tại bà bị tình nghi trong vụ án thuê người hành hung người khác, chúng tôi có nhiệm vị giải bà về cục cảnh sát, xin theo chúng tôi đi một chuyến.”
“A?” – Triệu Nhu sững sờ, thuê người hành hung sao?
Không cho Triệu Nhu có cơ hội sững sờ, trực tiếp tiến lên bắt người. Triệu Nhu lúc này mới phản ứng lại được, thất kinh kêu to: ” Đồng chí cảnh sát, các ngài khẳng định bắt sai người rồi! Tôi không phải… Ta làm sao lại thuê người đi hành hung người khác đây! Đồng chí cảnh sát, xin hãy nghe tôi nói, đồng chí cảnh sát?”
Triệu Nhu nói thế nào cũng không có ai phản ứng, cảnh sát vẫn tiếp tục làm việc, bắt được người coi như xong nhiệm vụ.
Triệu Nhu trong lòng cảm thấy thật lạnh, không hiểu chuyện gì đã xảy ra, chính mình luôn là một công dân tuân theo pháp luật, làm sao lại đột nhiên xuất hiện một đám cảnh sát đem mình áp giải đi như thế này cơ chứ? Trong đầu Triệu nhu rất loạn, dân sợ quan, sớm đã bị doạ đến bối rối.

Hôm nay, mí mắt Tô Khả Khả cứ giật giật, Tô Khả Khả mỗi ngày đều cùng mẹ Tô trò chuyện, ngày nào cũng cùng với mẹ Tô ăn cơm.
Tâm tình Tô Khả Khả vẫn cứ không yên, trong lòng có dự cảm không tốt, tự trấn an mình, nhẫn nại ứng phó với bạn trai Tống Lan.
Thần kinh Tống Lan tương đối nhạy cảm, nhìn ra được Tô Khả Khả có điểm không đúng: “Làm sao vậy, sắc mặt không tốt lắm, hay là buổi tối đừng học nữa, nghỉ ngơi một chút đi?”
“Không có chuyện gì, chắc là không có nghỉ ngơi tốt, cậu đi ăn cơm trước đi, hiện tại tớ không đói bụng, đợi lát nữa tớ sẽ đi tìm cậu.”
“Ừm, nhớ giữ gìn sức khỏe.”- Trong mắt Tống Lan chứa đầy sự lo lắng.
Tống Lan đi rồi, Tô Khả Khả không giữ nổi vẻ ôn nhu, sắc mặt thoáng chốc kéo xuống, mặt không hề cảm xúc nhìn chăm chú vào điện thoại di động trong tay, suy nghĩ một lát, xoay người đi ra trường.
Tô Khả Khả vì thuận tiện cho việc đi học, nên trọ luôn ở trường, kỳ thực thì nhà cô cách trường học cũng không phải quá xa, ngồi xe khoảng chừng hai mươi phút liền đến.
Đi vào bên trong tiểu khu, nhóm ông lão bà lão đang tán gẫu cùng khiêu vũ ở dưới lầu, toàn bộ đều quay về Tô Khả Khả chỉ chỉ chỏ chỏ, mẹ Tô rất thích tham gia ở đội khiêu vũ, giao tình cũng rất tốt, nên tất cả đều biết Tô mẫu có một cô con gái xinh đẹp lại thông minh.
Tô Khả Khả rất căng thẳng trong lòng, nhưng vẫn cố gắng nặn ra một nụ cười trên khuôn mặt, lên tiếng chào hỏi một bà lão mà cô quen biết: ” Dì Trương, mẹ cháu hôm nay không tới đây khiêu vũ sao?”
“Cháu không biết à? Xế chiều hôm nay đột nhiên có một đống cảnh sát tìm đến, dẫn mẹ cháu đi rồi. Đây rốt cuộc là sao vậy, đúng là quá đáng sợ a.”- Xe cảnh sát lúc tiến vào có mở còi báo động, vì thế các ông lão bà lão ngồi ở đây tán gẫu cũng tự nhiên sẽ biết đến chuyện này.
Tô Khả Khả ngẩn ngơ, trong lòng đau không thở nổi, oán hận nắm chặt túi da trong tay.
“Ôi, làm sao vậy, sắc mặt cô bé kém như vậy, cháu đừng vội, nói không chừng là các đồng chí cảnh sát nhờ mẹ cháu đến hỗ trợ điều tra vụ án nào đó, không có gì nghiêm trọng đâu, đừng tự mình dọa mình nữa, nha.” – Các ông lão bà lão rất tốt tâm, xúm xuýt trấn an Tô Khả Khả, đại đa số cũng không tin người như mẹ Tô lại có lá gan làm chuyện xấu gì.
Tô Khả Khả vẫn không nói tiếng nào, sắc mặt nặng nề đi thấy rõ.
“Sẽ không thật sự phạm tội chứ?”
“Nói mò, chuyện này làm sao có khả năng.”
“Tôi nói này, làm sao không thể a, bộ bà có thể nhìn ra người nào là người xấu sao.”

Phía sau, mồm năm miệng mười mà thảo luận hết sức sôi nổi, Tô Khả Khả tăng nhanh bước chân, cuối cùng thậm chí chạy lên, mở cửa nhà ra, trong nhà quả nhiên không có ai.
Không có mở đèn, ánh mắt đờ đẫn ở trên ghế sô pha ngồi trong chốc lát, rốt cục thức tỉnh, hốt hoảng cuống quít bận bịu nhào ra cửa.
Bắt xe đến chỗ Hổ ca, Tô Khả Khả đối với nơi này khá thông thuộc, trực tiếp đến căn cứ của Hổ ca, gõ cửa nửa ngày cũng không thấy ai.
Vẻ mặt hốt hoảng đứng ở bên đường lớn, bên tai tất cả đều là tiếng người, nhiệt nhiệt nháo nháo, nhưng Tô Khả Khả không cảm thấy được gì, hết thảy đều không nghe được gì.
Tô Khả Khả chợt cảm thấy có gì đó không đúng, quay lại liền bắt gặp một tên côn đồ cắc ké tóc vàng hoe ở bên kia đang lén lén lút lút, không biết hắn đang nhìn cái gì. Tô Khả Khả suy nghĩ, đột nhiên nhớ đến người mình thuê là ai, trong mắt vụt lên một tia hi vọng.
Tô Khả Khả tiến đến vỗ một cái vào vai hắn ta, dọa hắn sợ hãi quá chừng, ngoài mạnh trong yếu gào to: “Cô làm gì thế!”
“Cậu biết Hổ ca hiện tại ở nơi nào không?” – Tô Khả Khả nỗ lực điều chỉnh tốt nụ cười trên mặt.
Tên côn đồ cắc ké không nghĩ tới Tô Khả Khả lại hỏi như vậy,càng căng thẳng hơn: “Cô hỏi thăm việc này làm gì, đi đi đi, lũ đàn bà thối tha, đừng có tùy tiện đánh người ta a.” – Tên lưu manh thật sự sợ vỡ mật, hiện tại giống như trông gà hóa cuốc hết rồi.
“Tôi tìm Hổ ca là có việc, còn một khoản tiền tôi chưa đưa.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.