Ngày hôm sau, Trần Phỉ gọi điện thoại tới Lâm Thụy, trực tiếp trốn học đi đến đó.
Lâm Thụy đối với Trần Phỉ vạn phần hiếu kỳ, nhìn thấy Trần Phỉ băng bó chân đúng là sửng sốt một chút, Cận Tri An luôn có yêu cầu đặc biệt rất cao, chưa từng vì ai mà cho đi cửa sau, bây giờ lại để cho mình chào hỏi, còn giới thiệu một người tới đây. Tuy Cận Tri An có nói, nếu như thời gian thử việc cảm thấy không hợp, không cần cho hắn mặt mũi, trực tiếp sa thải. Xem ra đang tỏ dáng vẻ đại công vô tư đấy mà, thế nhưng Lâm Thụy trực tiếp lờ đi, khiến Cận Tri An làm ra hành động như vậy, không phải là chuyện bình thường a.
Một phát liền câu ở trên cổ Trần Phỉ, bát quái hề hề hỏi: “Nói với anh, cậu làm sao khiến cho cái tên cái mặt lạnh kia đồng ý để cậu đến đây?”
Trần Phỉ không quá thích ứng cái kiểu kề vai bá cổ này, “Chính là để xem có thể hỗ trợ được công việc gì không, sau đó Cận Tri An liền đưa cho tôi danh thiếp.”
Lâm Thụy vẻ không tin lườm một cái, lời giải thích này cũng quá vô vị rồi:”Gần đây có phải Cận Tri An đều ở trường?”
“Ừm, cậu ấy học ở đó mà.” Trần Phỉ có phần không hiểu được ý tứ của Lâm Thụy.
Lâm Thụy sờ sờ cằm, chà chà hai tiếng, rồi nói: “Quả nhiên có bát quái a.”- Nhìn Trần Phỉ một mặt mờ mịt, chuyển cái ghế đến rồi cùng Trần Phỉ tụ lại cùng nhau, nhỏ giọng nói: “Cận Tri An, tên kia có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tri-an-nhu-phi/210104/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.