Sau đó Bạch Bân làm cái gì Đinh Hạo không rõ lắm, chỉ biết Thôi Vũ ít đi tìm cậu hơn, thỉnh thoảng ngẫu nhiên gặp phải Trịnh Điền, hắn cũng vòng qua cậu mà đi. Đinh Hạo vô cùng kỳ quái, nhưng vẫn chưa kịp hỏi rõ ràng đã đụng phải nguy cơ lớn đầu tiên trong đời.
Nhà cách vách Đinh Hạo có người chuyển đến, hơn nữa miễn cưỡng có thể coi như người quen, là Lý Hạ, anh chàng người lai đẹp trai đánh mất chìa khóa lúc trước, bằng thực lực bản thân gọi tới tận hai xe cứu hỏa, hiện giờ rốt cục đã xin được chỗ ở, trùng hợp lượn một vòng lại trực tiếp trở thành hàng xóm nhà Đinh Hạo.
Lý Hạ vô cùng nhiệt tình, ngày đầu tiên chuyển tới liền gõ cửa chào hỏi, nhân tiện gửi tặng quà cho cậu và Bạch Bân. Mẹ hắn làm bánh quy sữa nhỏ, đưa hẳn một gói lớn, tặng kèm một khuôn mặt tươi cười sáng lạn như nắng mặt trời: “Này, Đinh Hạo, ăn đi, ăn đi!”
Đinh Hạo cầm gói bánh quy lớn, nói tạ ơn Lý Hạ, người đã đến tận cửa, chỉ có thể mời vào trong nhà ngồi một chút: “Cậu uống trà hay nước trái cây?”
Lý Hạ không hề hồi hộp: “Đều thích!”
Đinh Hạo đành phải rót cả hai loại, bên trái một chén trà, bên phải một ly nước trái cây đưa cho hắn. Bạch Bân cũng bước ra từ phòng sách, vừa nhìn thấy Lý Hạ liền đau đầu. Lý Hạ vô cùng nhiệt tình ngoắc Bạch Bân: “Bạch, xin chào!”
Chữ ‘Bạch’ này là tên gọi tắt của Lý Hạ với Bạch Bân, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tra-thu/2237575/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.