Mấy lần tập luyện sau đó của Bạch Lộ đều do Bạch Bân tự mình đưa đón, về phần Đinh Hạo, bởi vì nguyên nhân khó nói nào đó, bị bắt nằm úp sấp trên giường một ngày, đợi Bạch Bân xác nhận cậu thật sự không còn việc gì, hoàn toàn khỏe mạnh vui vẻ mới mở cửa phòng cho cậu ra ngoài. Nhưng không được đi quá xa, hơn nữa không có Bạch Bân đi cùng thì không được tự mình hành động.
Đinh Hạo bị nuôi nhốt vài ngày, ngày đêm đều ở trong phòng, mấy hôm liền Bạch Lộ không nhìn thấy cậu, hỏi anh cô bé, Bạch Bân chỉ nói bệnh dạ dày của cậu lại tái phát. Cô bé con tâm địa tốt bụng, vội vàng khuyên anh cô bé cho Đinh Hạo uống thuốc đúng giờ: “Anh, không thể ngưng lại được đâu, bác sĩ đều nói loại bệnh mãn tính này rất khó chiều, cần phải điều trị từng chút một, lâu ngày mới từ từ khá lên được.”
Bạch Bân không biết nghĩ đến tận đâu đâu, ‘khụ’ một tiếng, có chút mất tự nhiên gật gật đầu: “Ừ, vẫn uống thuốc.”
Bạch Lộ không nghĩ nhiều, nhưng ngẫu nhiên trước lúc ăn cơm bên ngoài sẽ lấy cho Đinh Hạo hai ba miếng cánh gà, mặt trên còn ghi một tờ giấy: cậu nhìn thấy không nhìn thấy không, đừng ăn.
Đinh Hạo hận không thể coi tờ giấy là Bạch Lộ mà cắn xé! Cái này nếu bảo là an ủi người bị bệnh, không bằng nói là trả thù.
Thế nên giải đấu kết thúc, lúc Đinh Hạo được phê chuẩn thả ra, Bạch Lộ vây quanh cậu vòng tới vòng lui, hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tra-thu/2237505/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.