Bà Đinh với việc một nhà Đinh Hạo cùng về thực ngoài ý muốn, bất quá nhìn thấy Đinh Hạo vẫn vô cùng cao hứng. Ôm lấy đứa nhỏ Đinh Hạo còn cao hơn cả mình, hết hôn lại ôm, vẫn như trước gọi: “Hạo Hạo bảo bối của bà ~” Đinh Hạo da mặt cùng dày, vùi đầu vào trong lòng mà, đáp lời: “Nội yêu quý của con ~”
Đinh Viễn Biên vừa vào đã bị hai bà cháu lấy buồn nôn làm thú vị này khiến cho nổi da gà, may mắn là hôm nay về sớm, chứ nếu để hàng xóm láng giềng nhìn thấy thể nào cũng bị vây xem! Mẹ Đinh thế nhưng vô cùng vui vẻ khi thấy con mình và bà thân thiết như vậy. Mẹ Đinh cảm thấy, nếu con mình có thể khiến bà nội trong nhà vui vẻ thực tốt, tương lai chắc chắn nó cũng hiếu thuận.
Đinh Viễn Biên cầm trong tay vài thứ, đứng ở cửa không dám cắt ngang màn chào hỏi tình cảm của hai bà cháu, thử thăm dò: “Mẹ, mẹ ôm xong chưa?”
Bà Đinh xoa xoa mặt Đinh Hạo, lại sờ sờ cái mũi: “Ôm chưa xong! Bảo bối Hạo Hạo của bà càng lớn càng dễ nhìn…” Đinh Hạo vừa chuẩn bị sửa lại, bà đã lập tức đổi lời: “A, không đúng, là đẹp trai! Con xem, nội lại quên rồi!!”
Đồ vật trên tay Đinh Viễn Biên thực nặng, sờ sờ cái mũi, trong lòng có chút ghen tị. Hồi trước mẹ gặp anh em bọn họ cũng chưa từng thân thiết như vậy, mọi người nói bà yêu cháu nhất, lời này quả rất đúng: “Nếu không ta vào trong ôm đi? Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tra-thu/2237447/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.