Đầu tháng ba sẽ có một cuộc thi nhỏ vào trường cấp ba. Tuy rằng học sinh trong trường có thể lên thẳng trường cấp ba cùng trực thuộc, nhưng yêu cầu xét tuyển thẳng thực nghiêm khắc. Tất cả mọi người đều vô cùng khẩn trương, tự giác tăng cường độ ôn tập. Hiện tại Bạch Bân cũng không thể đi huấn luyện nữa, dần dần tập trung vào học tập. Thành tích của anh vẫn khá ổn, lên thẳng không có vấn đề. Thành tích Đinh Hạo cũng không sai biệt lắm, chỉ là tiếng Anh vẫn chỉ miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, hoàn toàn dựa vào may mắn. Bạch Bân thật ra rất thích dạy cậu học tiếng Anh, đặc biệt là sửa phát âm.
Số lần đi căn cứ huấn luyện của Đổng Phi cũng giảm, nhưng vẫn còn kiên trì. Điểm xuất phát của anh không giống với Bạch Bân, chương trình học chỉ cần không lưu ban là được. Chỉ là có một lần, lúc Đổng Phi trở về, khóe mắt có một khối bầm tím. Bạch Bân nhìn thấy không nói gì, buổi chiều đưa cho anh một hộp thuốc, uyển chuyển khuyên cậu phải cẩn thận không để mình bị thương, nhẹ không sao, lỡ có gì không thể tham gia cuộc thi lên lớp, đều không đáng. Đổng Phi gật gật đầu, nhớ kỹ.
Vài ngày liên tiếp không có việc gì, nhưng đến thứ sáu gặp mặt lại thấy một vết bầm trên mặt. Vết bầm tím đã nhạt bớt, rõ ràng đã được bôi thuốc qua, người khác hỏi, được trả lời là ngã từ trên cầu thang xuống bị thương. Bạch Bân nhíu mày, nói chuyện với Đổng Phi một hồi, ngay trưa hôm đó liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tra-thu/2237428/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.