Thương Mặc nhìn khung cảnh căn phòng, trong lòng ấm áp. Cậu ấp úng: “Thích.”
Đỗ Thác nghe vậy bèn cười khẽ một tiếng, tiếng cười quanh quẩn bên tai Thương Mặc, vờn qua vờn lại khiến mặt cậu có chút nóng.
Đỗ Thác thả Thương Mặc ra. Hắn nắm tay cậu đưa vào phòng rồi đóng cửa lại.
Thương Mặc nhìn những vì sao trên nóc nhà, lại nhìn thảm cỏ và cây cối trong phòng, cuối cùng nhìn sang cái lều ở chính giữa, trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua. Cậu nhớ ra trước đó đã từng nói thời tiết này không thích hợp đóng quân dã ngoại, ai ngờ Đỗ Thác lại chuẩn bị cuộc đóng quân này tại nhà.
Người này quả nhiên rất có tâm.
Nghĩ đến đây, Thương Mặc liền quay sang nhìn Đỗ Thác. Hắn hấp háy mắt nhìn cậu rồi dịu dàng cười: “Đợi mùa xuân năm sau qua tết anh đưa em đi đóng quân dã ngoại thật sự được không.”
Thương Mặc gật đầu cười: “Vâng, nhưng đóng quân thế này em cũng rất thích.”
Ý cậu chính là khung cảnh trước mắt mà Đỗ Thác chuẩn bị.
Đỗ Thác nghe xong ý cười trong mắt càng sâu. Hắn nói: “Nếu em thích như vậy thì thưởng cho anh cái gì đi.”
Thương Mặc nghĩ một chút, hình như cậu chưa nấu cơm cho Đỗ Thác ăn bao giờ, vì vậy nghiêng đầu nói: “Sáng mai em làm bữa sáng cho anh.”
Đỗ Thác lắc đầu, khóe miệng nhiễm một ý cười: “Em nên biết là sáng mai em không dậy nổi đâu.”
Mặt Thương Mặc đỏ lên, tất nhiên là cậu biết ý của Đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tra-cong-cau-buong-tha/3573827/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.